[TÁC PHẨM DỰ THI SỐ 114: DEATH PROM]
- Thể loại: Truyện dài trinh thám - kinh dị
- Tác giả: Hứa Huy Hoàng
***Mọi người đọc xong nhớ like, share, cmt ủng hộ tác giả nha <3
__________________________________

CHƯƠNG 1: CÁI CHẾT CỦA NGỌC LAM
Màn đêm buông xuống ở vùng biển phía Nam mang theo những cơn gió mát lạnh như thổi vào trong tâm trí của mỗi người. Tại đây, tiếng xe cộ ồn ào hòa vào trong âm thanh rì rào của sóng biển tạo nên một bầu không khí vừa yên bình vừa nhộn nhịp khác hẳn với cái thành phố vội vàng và áp lực trước đây.
Đây là địa điểm được quyết định cho chuyến đi tham quan dã ngoại cuối cùng của những học sinh lớp 12 trước khi bước vào kỳ thi Trung Học Phổ Thông Quốc Gia sắp tới.
Dưới ánh đèn vàng sang trọng của nhà hàng San Hô - bên cạnh cửa sổ có 4 nam sinh ngồi cùng bàn với nhau thưởng thức bữa ăn cuối cùng trước khi quay trở về thành phố Z.
"Này! Chúng ta uống rượu như thế này không sao chứ ?" - Chấn Phong lên tiếng hỏi sau khi uống dứt một ly, ngữ khí của anh không có vẻ gì là sợ sệt, đây chẳng qua chỉ là câu hỏi nhằm để bắt chuyện với mọi người.
"Không sao! Năm cuối rồi, kẻo sau này gặp nhau lại không còn cơ hội" - Hải An trả lời, anh là người uống nhiều nhất trong suốt bữa ăn, những người như vậy hoặc là có tửu lượng cao, hoặc là đang mang nhiều tâm sự.
"Mà cậu biết uống rượu từ khi nào vậy?" - Một Nam sinh khác lên tiếng hỏi, ngay lập tức sắc mặt của Hải An bổng nhiên thay đổi lạ thường, anh hắn giọng nói:
"Từ sau cái chết của Ngọc Lam!"
Đây là một câu truyện xảy ra trong giai đoạn ôn thi học kỳ.
Tại một trường trung học AB, thành phố Z, quận 1, ngay tại tầng 3, nhà vệ sinh nữ đã xảy ra một vụ án. Nạn nhân là Trần Ngọc Lam 17 tuổi nữ sinh trong trường.
Qua khám nghiệm tử thi cho thấy nguyên nhân chính dẫn đến cái chết là do vết thương phía sau gáy, trên cạnh tường gần đó có vết máu nên có thể xác định cô bị đập đầu vào cạnh tường. Chấn thương + mất máu dẫn đến tử vong. Ngoài ra quần áo trên người cô cũng bị mất 3 chiếc cúc đồng thời xuất hiện nhiều vết trầy xước trên cơ thể, tóc cô ta bết lại phía sau gáy do đông máu đồng thời phủ hờ lên trên mặt, qua đó có thể chuẩn đoán cô là nạn nhân của một vụ bạo lực học đường.
Bên cạnh xác chết của cô ta có một chiếc túi nhỏ màu đỏ thẫm, bên trong đó chứa một chiếc vòng vàng mà theo như người bảo hộ của cô ta kể lại, chiếc vòng đó là di vật duy nhất của mẹ cô ta trao cho trước khi mất.
Về sau, để tránh gây ra sự hoang mang cho dư luận và bảo vệ danh tiếng của nhà trường, ban cán bộ nhà trường đã quyết định trả thêm tiền cho cảnh sát và bồi thường thiệt hại cho người nhà nạn nhân để giữ kín việc này. Tuy nhiên một số kẻ đã lợi dụng chuyện này để thu hút sự quan tâm của mọi người trên facebook mà cụ thể nhất là kẻ đang ngồi cùng bàn với Hải An ở thời điểm hiện tại - Nhật Vinh.
Đêm dần khuya, những cơn gió lạnh từ phía biển tràn vào khiến Hải An không xác định được đây là cái lạnh xuất phát từ không gian hay từ sâu trong tâm hồn hắn. Hắn đưa tay uống cạn một ly rượu để làm ấm người, sau vài giây anh hắn giọng nói:
"Tớ có cách để thấy được Ngọc Lam!"
Tư duy của mọi người đột nhiên lắng lại, ánh mắt đổ dồn về phía Hải An, cơn gió lạnh lại thổi qua như tiếp thêm cho anh sự can đảm, anh cất giọng nhỏ nhẹ, đều đều nhưng đủ để những người xung quanh nghe thấy
"Các cậu có biết về giả thuyết sóng hạ âm không?
Có một giả thuyết cho rằng linh hồn luôn luôn tồn tại ở xung quanh chúng ta dưới dạng một tầng số đặc biệt, thấp hơn tầng số thường nên nhãn cầu của chúng ta không thể nhìn thấy, tuy nhiên kết quả của một nhà nghiên cứu người Anh - Vic Tandy ở những vùng ven biển vào khoảng 1 đến 3 giờ sáng, tần số xung quanh trở nên cực thấp, do đó nếu trùng tần số thì con người vẫn có thể nhìn thấy được ma, điều này giải thích vì sao cư dân ở xứ sở sương mù điển hình như Đà Lạt thường chạm trán với ma ở tầng suất cao hơn so với những địa điểm khác.
Nếu như đây là thật, trước 3 giờ sáng tớ chắc chắn sẽ có thể thấy được Ngọc Lam"
Nói đến đây đôi mắt của Hải An tỏ ra vô cùng kiên định gần như cậu ấy thật sự muốn thực hiện kế hoạch này, đột nhiên cổ tay của cậu trở nên lạnh toát
"Đừng uống nữa, cậu say rồi" - Chấn Phong nắm lấy cổ tay cầm rượu của cậu ta đồng thời cất giọng dịu dàng nhưng vô cùng dứt khoát
Hạ Vũ cũng nhận ra đã sắp đến giờ tập hợp, cậu nâng ly lên ra hiệu cho mọi người cùng uống để kết thúc cuộc trò chuyện này.
Câu chúc thi tốt vang lên cùng lúc với tiếng thủy tinh va chạm, bữa ăn cuối cùng trong chuyến đi đã kết thúc báo hiệu một kỳ thi mới sắp bắt đầu nhưng không ai biết được những vụ án đẫm máu vẫn tiếp tục xảy ra.