Tôi thấy em hay ngồi một mình, cũng ly nước đó, cũng chỗ ngồi đó, cũng cặp mắt u sầu thi thoảng ngẩn ngơ đến ngớ ngẩn cứ mãi hướng ra phía song cửa sổ đó.
Em thương nhớ ai, em chờ đợi ai?
Có vẻ như sự cô độc luôn có sức hấp dẫn đến không ngờ.
Tôi hay nhìn trộm em. Cố gắng đến quán vào những giờ em có thể đến.
Cố tình hỏi nhân viên về loại nước em hay uống.
Tán tỉnh em, gần gũi em?
Ồ, tôi không có ý như vậy. Chỉ là có vài lần rất muốn mời em một ly nước.
Tôi không muốn ngắm nhìn em miễn phí mãi như vậy...
#CloLi
#HaNoiCuaToi
\