
Tôi còn nhớ rõ vào những lúc đêm mưa thế này, anh thường nhắn tin hỏi xem liệu tôi có bị đánh thức giữa chừng bởi tiếng sấm chớp. Có đôi lần, tôi thức giấc nhưng không rep lại tin nhắn cho anh cho đến khi trời sáng. Tôi sợ anh lo, sợ anh sẽ cùng thức với tôi trong khi sáng sớm mai còn phải đến công ty làm việc. Tôi cứ mãi ngắm nhìn ảnh anh trên màn hình điện thoại, rồi đọc đi đọc lại tin nhắn, chỉ ngần ấy thôi cũng đủ tôi an tâm hơn bất kỳ điều gì.
Hoá ra, anh đã từng yêu tôi đến vậy, đã từng lo lắng cho tôi đến thế. Nhưng tôi lại không thể nhớ gì nhiều ngoài những tổn thương của bản thân.
Đau khổ luôn bắt nguồn từ hạnh phúc. Có lẽ, những điều anh đem lại luôn tuyệt vời nhất có thể, cho nên ngày hôm nay tôi cảm thấy đau lòng mãi như vậy...
Đêm nay trời vẫn đang mưa và lòng em càng nặng trĩu. Nếu anh đang thức và đọc status này, có thể gửi cho em một tin nhắn hỏi thăm?
#CloLi
#HaNoiCuaToi
Photo: Thanh Bình