"Ngủ ngon nhé."
"Sau này đừng có nói với tôi là, ngủ ngon nhé mà phải nói là, chúng ta ngủ chung đi."
"Đồ lưu manh, ai thèm ngủ chung với cậu."
"Cậu nghĩ đi đâu vậy, ý tôi là, cùng một thời gian chứ không phải cùng một địa điểm. Giống như nói rằng, đêm đã khuya, tất cả người trên thế giới này đều nên cùng nhau mơ một giấc mơ đẹp, là kiểu đó đó."
"Được rồi, vậy thì chúng ta ngủ chung đi."
"Được, khi nào ngủ chung?"
"Bố ơi, cả đời là bao lâu ạ?"
"Cả đời ấy à, là từ ngày bố gặp mẹ co* ch* đến ngày mà bố sẽ không còn được gặp lại mẹ con nữa."
Nếu như vui vẻ quá khó khăn thì mình chúc cậu bình an thôi nhé.
"Tôi tôn trọng người thuộc LGBT. Tôi sẽ thông cảm với căn bệnh trầm cảm. Tôi sẽ cho mấy chú mèo hoang dưới tầng ăn, sẽ nhường chỗ ngồi cho người già, sẽ nói lời cảm ơn với nhân viên trong cửa hàng... Mặc dù tôi rất bình thường, mặt mũi cũng bình thường, tính khí không tốt lắm, đã từng thất bại mà đau đớn, khổ sở, tuyệt vọng, trải qua cuộc sống khó khăn. Thế nhưng tôi vẫn muốn cố gắng để trở thành một người thiện lương."
Nghe nói, sẽ có rất nhiều kẻ ngốc, khi màn đêm buông xuống khi đi ngủ sẽ dùng chăn lau nước mắt.
Mình tin, sau này nhất định mình sẽ gặp được một người vô cùng yêu mình. Mặc kệ là tóc mình dài hay ngắn, mình gầy hay mập, mình makeup hay để mặt mộc, người ấy vẫn yêu mình như lẽ dĩ nhiên. Người ấy có thể bao dung tính khí nhỏ nhen của mình, mà mình cũng có thể vì người ấy mà thay đổi tật xấu. Chúng mình sẽ chẳng vì điều gì khác chỉ đơn giản là vì yêu nên mới ở bên nhau.
Mình muốn ôm cậu một cái, muốn nói với cậu rằng, mình biết cậu đáng yêu và đáng quý biết nhường nào. Mình biết cậu dè dặt, cũng thật nhạy cảm và cũng biết cậu đã nỗ lực bao nhiêu, có rất nhiều chuyện cậu không cần phải trách cứ bản thân mình. Cậu phải chăm sóc bản thân nhiều hơn là dằn vặt suy nghĩ, chú ý sức khỏe nữa, còn lại chúng ta từ từ cố gắng là được rồi.
Hy vọng cậu dù thế nào cũng không cần phải ở trong cảnh ngộ trái ngang mà trưởng thành.