
Bỗng nhiên, thấy cuộc đời mình chênh vênh lắm. Hai mấy tuổi đầu, chẳng có gì trong tay, việc gì cũng phải “tự”. Tự ăn, tự mặc, tự nói, tự cười, tự chiêm bao.
Bông nhiên, thấy cuộc đời mình sao hơi cô đơn. Hai mấy tuổi đầu, vẫn chỉ có gia đình và bạn bè là niềm vui. Buồn hay vui cũng chỉ có một mình, nhưng bởi quen rồi thành ra lại chẳng nỡ có đôi.
Bỗng nhiên, thấy tương lai hơi mịt mù. Hai mấy tuổi đầu vẫn chưa thể có lấy một định hướng rõ ràng cho bản thân. Cứ ngày qua ngày đi tìm những đam mê thực sự, mà rồi tuổi trẻ là phải vậy, chỉ muốn hết mình cho những điều mình quan tâm.
Bỗng nhiên, thấy việc than thở và mệt mỏi chiếm hết thời gian của tuổi trẻ. Hai mấy tuổi đầu đâu thể mỗi ủ rũ và thở dài. Tốt hơn hết là bước ra ngoài với mọi sự tươi tỉnh, ngày rộng tháng dài đâu phải để lênh đênh.
#CloLi
#HaNoiCuaToi
Photo: Hiệu Ảnh Tân Thời