Chả là hôm mùng 3 tết vừa rồi, t với hội bạn lớp cấp 3 có tụ tập đi ăn uống, hôm ấy t có dẫn cả con mụ vợ đi cùng. Trong hội bạn đấy có cả người yêu cũ của t từ cái hồi napoleon cởi chuồng=)) ừ thì yêu nhau từ cái hồi trẻ trâu nên sau khi chia tay hai đứa vẫn làm bạn bè, chơi cùng nhóm với nhau bình thường, chứ nào còn có tình cảm gì với nhau đâu.
Bữa đó trong lúc ngà ngà say, chả hiểu kiểu gì t lại quay ra oang oang với người yêu cũ: "Anh thích ăn món bánh chưng rán lắm, đặc biệt bánh chưng rán chiên mắm ăn với dưa hành giống như hồi trước ăn ở nhà em ấy. Tuyệt cú mèo luôn!"
Bố tiên sư mồm miệng nhanh hơn não mà quên xừ nó mất là vợ đang ngồi ngay bên cạnh. Mấy bữa sau đó, thái độ vợ t vẫn rất bình thường. Tuy nhiên, kể từ tối hôm đấy, bữa nào vợ cũng cho t xơi món bánh chưng rán.
Một hai bữa đầu t cũng chả nghĩ gì đâu, nhưng đến bữa thứ ba ăn liên tiếp nên t bắt đầu thắc mắc. Thế là vợ t mới bảo: "Nghe nói chồng thích ăn bánh chưng rán nên em đặc biệt làm riêng cho chồng đấy, không biết anh có hài lòng không?"
Từ hôm mùng 3, cho tới giờ đã là mùng 6, bữa nào vợ t cũng đều đặn cho t xơi món bánh chưng rán chúng mày ạ. Chịu không nổi, hôm nay t gào lên than một trận, thế là vợ tuyên bố: "Hay là chồng chê món bánh chưng rán em làm không ngon bằng bánh chưng rán chiên mắm ăn kèm hành muối của L*** chứ gì?"
Đúng là 1 phút vui mồm, 1 đời bốc c*t thật rồi anh em ạ! Kiểu này chắc t cố ăn bánh chưng rán nốt tết năm nay rồi từ sau trở đi nghỉ ăn luôn quá 😞
bách kinh xây cfs