Đa phần người lớn hay khuyên đừng nên yêu sớm, họ dùng kinh nghiệm bản thân, nói rằng yêu rồi lỡ sau này chia tay sẽ sa sút tinh thần, sẽ tự hỏi bản thân rằng mình tệ lắm hay sao mà người kia lại đối xử với mình như thế, hoặc cũng có người nói là khi đó bạn chỉ nghĩ đến người ta, thấy người đó đi với ai hay thân thiết với ai mộy chút cũng làm bạn buồn cả ngày. Tôi không phủ nhận chuyện đó, nhưng tôi muốn hỏi rằng ở độ tuổi đó, vào thời điểm đó, bạn tự dưng thấy thích người ta thôi, không phải bọn nhỏ muốn yêu sớm, chủ độnh yêu, mà tự dưng tình cảm nó đến vậy thôi.
Đừng nói đến chuyện có tán đổ được người kia hay không, đơn phương một người là đã nghĩ đến người ta suốt, thấy người ta thân với bạn khác giới là tự động nổi máu ghen lên rồi. Mấy bạn mà có người yêu là do các bạn ấy may mắn, rằng người bạn thích cũng thích bạn. Chứ đến tuổi đó rồi, có mấy ai mà không rụng động với một người nào đó chứ?
Nhưng mà ngay tại lúc các bậc con cháu của mình bước sang giai đoạn này, lúc các bạn cần lắm một người tâm sự, một người hướng dẫn các bạn nên phải làm gì thì các bậc phụ huynh đa phần chỉ biết nói YÊU SỚM LÀ SAI, không một ai giải thích vì sao nó sai, không một ai nói rằng lúc con phát sinh cảm xúc như vậy con nên làm gì??
Rõ ràng mọi người đã trải qua thời điểm đó, mọi người cũng biết là khi cảm nắng ai đó chúng ta không kiểm soát được, mọi người hiểu rằng ở tuổi này càng cấm càng gây tò mò, càng muốn thử. Vậy tại sao không trở thành người đồng hành cùng con, đa số các bậc cha mẹ đều thấy con cái lớn lên không chia sẻ nhiều với họ nữa, nhưng có bao giờ nghĩ lại tại sao chúng không còn như lúc nhỏ nữa hay chưa??