Thời cấp 2, ngây thơ, hồn nhiên, chưa lo nghĩ nhiều về thi cử, về công việc, về tiền bạc, về cuộc sống này.
Cả quãng thời gian còn đi học, hồi ấy chỉ mong nhanh nhanh học xong để xõa thôi, học mệt lắm. Bây giờ ra trường đi làm mới thấy, đi học sướng hơn nhiều.
Lớn rồi, thỉnh thoảng đêm xuống không ngủ được, lại nhớ về những chuyện quá khứ, nếu như được quay lại thì tốt biết bao, nhưng không thể, có những chuyện chỉ đến một lần, bỏ lỡ là bỏ lỡ, chúng ta không thể quay lại để sửa sai, chỉ có thể tiến về phía trước.
Hồi cấp 2 cứ nghĩ lên cấp 3 sẽ có người yêu. Lên cấp 3 chưa có người yêu, cứ nghĩ lên ĐH sẽ có. Lên ĐH vẫn chưa có người yêu, cứ nghĩ ra trường sẽ có. Giờ ra trường đi làm rồi vẫn chưa có người yêu. Cả quãng thời gian đi học ấy, ngắm nhìn thanh xuân của người ta, xem các bộ phim học đường, mơ mộng có một chuyện tình thanh xuân vườn trường thật đẹp, vậy mà, ước mơ vẫn chỉ là ước mơ thôi.
Mình đã thích thầm 1 người suốt 3 năm, đến lúc định tỏ tình thì người ấy công khai người yêu rồi. Nếu hỏi có tiếc không, tiếc chứ. Nhưng nếu hỏi được quay lại quá khứ, có tỏ tình không? Mình cũng không biết nữa.