Lúc tặng kẹo cho mọi người, lúc đến lượt tôi, anh mỉm cười nói: 'Biết em thích vị ô mai nên anh giữ nó cho riêng em nè.'
Cùng bạn bè uống rượu bị tụi nó nói không say không về, nhưng anh chặn tất cả rượu được đưa cho tôi, anh nói: 'Nhiệm vụ của cô ấy đêm nay không phải uống rượu, mà là đưa tôi về nhà....tất cả rượu của cô ấy, tôi thay cô ấy uống hết.'

Bạn bè cùng nhau đi dạo phố, anh đi mua nước uống, anh mua vài chai nước suối và một chai Fanta, lúc phân phát nước cho mọi người, một người bạn nói muốn uống Fanta, anh đáp: 'Không được, muốn uống thì tự đi mua đi, chai này tôi mua cho cô ấy, biết cô ấy nghiện Fanta nên mới mua mà.'
Phải để tâm thế nào mới đối xử đặc biệt với tôi như thế, đối với hàng triệu người mà nói, tôi cũng chỉ là một hạt bụi giữa chúng sinh, đối với anh mà nói, tôi lại là một ngôi sao lấp lánh được anh nâng niu trong lòng bàn tay.
Chính những khoảnh khắc được người khác thiên vị, mới khiến tôi cảm thấy dù bản thân là một người bình thường, nhưng lại đặc biệt trong trái tim ai đó, sự tồn tại của tôi đối với người ấy cũng là một sự tồn tại đặc biệt, cảm giác này đủ để tôi làm mới lòng can đảm của mình mỗi khi bị đả kích, mỗi khi tinh thần suy sụp, những lúc tuyệt vọng tôi sẽ cố gắng kiên cường hơn.
Thật ra một phần lớn cảm giác an toàn của mọi người không xuất phát từ tình yêu, mà từ sự thiên vị, khi họ xác định chính mình là người ngoại lệ, họ sẽ cảm thấy an tâm.
cr: weibo
#DưaHấudịch
ảnh: đam mê ngôn tình