Dịch: Linh Tinh Lang Tang
Nếu em thật sự không thích anh, sao ngay từ đầu không từ chối anh, còn để anh bỏ ra vì em?
Nếu như em thật sự thích anh, sao lại tạo ra cho anh nhiều chướng ngại như vậy, vì sao phải dùng cách hành hạ anh để kiểm tra xem anh có thật lòng với em không?
Tình yêu phải đến từ hai phía, tuy anh phụ trách theo đuổi em, nhưng nếu em có cảm giác với anh, em cũng nên đáp lại. Chẳng chịu bỏ ra, chỉ muốn chờ đợi tình yêu đến, có đặt cơm cũng không đặt được.
Nếu em thật sự thích anh, tốt xấu cũng hãy đưa cho anh một chút manh mối, đừng đê anh rối rắm quẩn quanh trong đau khổ giãy dụa, chỉ nhận được một câu trả lời như có như không. Đừng khiến lúc anh nhìn em chẳng khác nào nhìn chằm chằm xuống vực thẳm, chỉ nhìn thấy vẻ mặt khó coi của chính mình.
Cho nên, thừa nhận đi, em không thích anh.
Cô gái, nếu em đã không thích anh, anh cũng sẽ không theo đuổi em nữa, đây là một tình huống rất bình thường, yêu đương không thể cứ chỉ mặt dày theo đuổi đối phương là được phải không.
Em chẳng qua là thích được người ta theo đuổi, chẳng qua là thích có người bỏ ra vì em mà em không cần chịu trách nhiệm. Em chỉ là thích cảm giác được đám người hầu ôm trong lòng bàn tay.
Nhưng xin lỗi, có lẽ vì qua thích em nên anh mới nhất thời đảm đương nhiệm vụ này, nhưng trong xương tủy vẫn mang một chút tôn nghiêm em không hiểu, thậm chí còn cảm thấy buồn cười.
Anh đã hết đạn rồi, nếu còn không rút quân, thì sẽ chết mất.
Anh từng nhiệt huyết, nhưng rồi phát hiện ra em chẳng coi là gì, nếu em đã không chấp nhận, anh cũng đành chiều theo.
Cho nên anh rời đi, cũng mệt rồi, anh không theo đuổi em nữa. Anh cũng sẽ không chủ động tìm em nói chuyện nữa, không nhắn tin cho em, không like, không gọi điện. Có gặp lại cũng chỉ mỉm cười thật lịch sự, thậm chí trở thành người qua đường.
Không phải vì anh ích kỉ, giả bộ lạnh lùng, mà bởi em đã bỏ qua thời điểm anh thật lòng nhất.
Dù sao, ai có đủ thời gian và tinh lực, cả đời này cùng một người chơi trò chơi không có hồi kết.
Mỗi một người đàn ông trong sâu thẳm nội tâm đều giấu một đứa trẻ, sau mỗi lần tổn thương, cậu bế sẽ cầm tay kéo người đàn ông theo và nói: “Đi thôi, giờ tôi đau quá.”
Quan trọng hơn là, con người sau vài lần tổn thương, con người cũng sẽ kiệt sức.
Có lẽ mọi người đều đã từng thích một người không thích mình: Mới bắt đầu, trong lòng sẽ kích động như có chú nai con chạy lạc, sau đó bạn sẽ cảm thấy trách nhiệm cực lớn, hận không thể cho người kia cả thế giới, sau đó bạn bắt đầu cẩn thận dè dặt như bước trên băng mỏng, đến cuối cùng bạn biết mình không có khă năng, sẽ đau lòng đến mức suy sụp.
Đau lòng mà tôi nói ở đây không phải là một tính từ kỳ quái, là đau lòng sinh lý.
Chuyện cũ vừa mới bắt đầy, kết cục đau lòng đã được viết sẵn
Tin nhắn bạn tỉ mỉ gửi đi, cô ấy không trả lời
Bạn ảo tưởng được cùng cô ấy làm hết thảy, nhưng lúc gặp mặt lại chỉ có thể nói xin chào
Bạn đối xử tốt với cô ấy, cô ấy lại chỉ xem như gánh nặng
Cho dù cô ấy mập mờ với người khác, bạn cũng không có tư cách để ghen.
…
Nhưng thời điểm ấy đã không còn phải bởi vì người kia nữa, sẽ có rất nhiều cảm xúc đột nhiên xuất hiện trong lòng bạn: Mình thật thất bại, mình không đủ tốt, vì sao không ai yêu mình, mình còn có thể tìm được một người cùng chung sống hết phần đời còn lại không, quả nhiên người như mình không được ai yêu.
Cảm giác thất vọng, cảm giác mất mát, hơn nữa còn tự hoài nghi và phủ định bản thân, tất cả hợp lại khiến bạn sụp đổ.
Tồi tệ hơn là: Tôi thuộc chòm sao bọ cạp, bọ cạp thích ai, sẽ chính là dạng liều chết – anh đem mọi thứ của mình trao cho em, chỉ cần em nói một câu, anh sẽ cùng em lên núi đao xuống biển lửa, từ lúc thích em, cả thế giới của anh đều xoay quanh em.
Khi bạn thích một người, cảm xúc của bạn vô cùng phong phú: Muốn nói cho người đó mọi điều về bạn, muốn tìm hiểu mọi thứ về người đó, muốn nói với người đó anh thích em, thích đến đau khổ thế nào, muốn nói với người đó anh có thể gánh vác mọi thứ…
Nhưng, bạn lại chẳng thể nói dù chỉ một câu, bởi vì bạn nói ra sẽ làm phiền người ta, bạn nói ra sẽ khiến người ta phiền não.
Sau đó thì sao? Sau đó bạn lựa chọn nuốt hết vào trong, bạn lựa chọn tự tiêu hóa một mình, bạn lựa chọn cắn chăn khóc thầm, bạn cũng không biết mình đang khóc vì điều gì.
“Tại sao lại khóc vì chuyện vui, ai khi yêu lại chỉ muốn ngắm nhìn người trong lòng, mà không thể bắt lấy.” Hẳn là nói đến những người bỏ ra và nghiêm túc trong tình cảm ở mức độ cao.
Tình thâm chẳng bền, người có tình cảm và nhiệt huyết, đều sẽ tự làm mình bị thương.
Cho nên, bao nhiêu năm qua, tôi đã tự đúc kết cho bản thân rằng: Tình cảm càng sâu đậm, sẽ càng dễ bị vứt đi giống như rác rưởi.
Tuy rằng tuổi sinh lý của tôi còn trẻ, nhưng tuổi tâm lý đã già rồi, chú nai con trong lòng cũng đã bắt đầu bị chấn thương.
Nó què chân, đầu sưng tướng lên, phải đeo chụp mắt, hút hết điếu này đến điếu khác, đau đớn uống rượu giải sầu, sau đó nói với tôi: Van cầu anh, đừng như thế nữa, tôi không chịu nổi dày vò thêm nữa.
Những người từng trải qua sẽ hiểu: Nội tâm như vang lên một giọng nói, khích lệ tôi hãy tiến bước thêm một lần nữa đi, hãy thử thêm một lần nữa đi, nhưng từ tận sâu đáy lòng, lại nhen nhóm một nỗi sợ to lớn hơn, bảo với tôi rằng, thôi bỏ đi, đừng quậy nữa.
Đừng tự hành hạ mình nữa, không chịu nổi nữa đâu, mình nếm phải trái đắng quá nhiều lần rồi.
Là như vậy đấy, tôi không muốn chủ động nữa, sẽ đợi đến khi có một người thích mình, chủ động tiến lại gần mình, mới cho phép chú nai đầy thương tích nhảy tung tăng thêm một lần nữa thử xem sao.
Xin thứ lỗi, tôi chính là một người không có tiền đồ như vậy đấy.
Weibo Việt Nam