Người dịch: Suri Jin
Khi mới ở cùng bạn trai, anh ấy đưa tui đi chơi. Lần đầu tiên ra ngoài chơi tui rất chỉn chu. Hai chúng tui đi ăn ở một nhà hàng trong trung tâm thương mại. Sau đó cái khoảnh khắc mà tui đứng dậy muốn đi vệ sinh. Anh ấy bỗng gọi tui “Tâm Tâm em đợi anh, anh cùng em đi, nhà hàng này lần đầu tiên em đến, em không tìm thấy nhà vệ sinh đâu.” Tui ngớ người , lúc ấy cảm thấy rất vui, a, thật ấm áp. Kết quả anh cởi áo khoác ngoài và khoác lên lưng tui. Không nói năng gì, nắm lấy tay tui bước về phía trước. Hành động anh ấy choàng áo khoác lên lưng tui là ý gìiii??? Tui lúc ấy vẫn cảm thấy rằng đây chắc chắc là hành động của một quý ông, là tui không hiểu.
Tui mơ mơ màng màng bị anh ấy đưa đến nhà vệ sinh. Anh ấy bảo tui đợi ở đó, đợi anh ấy gọi điện thoại cho tui, lúc đó có chút mơ hồ, sau đó ở trong nhà vệ sinh cởi đồ ra, Woc! Woc! Woc! Máu! Bà dì! Bà dì tui đến rùi! Hoá ra lúc nãy anh ấy như vậy là vì nhìn thấy máu ở trên quần của tui. Tui ngồi trên bồn cầu mà không biết phải làm sao, ngẩn người một lúc thì anh ấy điện cho tui, nói đồ anh ấy đưa cho Dì lao công mang vào. Đồ gìii????
Dì lao công gõ cửa phòng vệ sinh, tui mở cửa ra thì kết quả có một cái túi. Bên trong có mấy loại khăn bà dì và một chiếc quần thể thao Nike màu đen, hai miếng dán giữ nhiệt và một túi khăn ướt. Nhìn vô trọng điểm! Chiếc quần màu đen! Là của hãng nike! ( Bởi vì tui thích Nike). Miếng dán giữ nhiệt! Khăn ướt! Bà dì này chắc đang muốn nói rằng, nha đầu này bạn trai mày đối với mày tốt như vậyyyyyy saoo. Tui thay quần mới, bụng dán miếng giữ nhiệt, cầm lấy chiếc quần bẩn, mặt ngại ngùng bước ra, anh ấy ở cửa nhà vệ sinh, hỏi tui mặc quần có vừa không. Hai chúng tui yêu sớm, vì vậy chúng tui đều là mối tình đầu của nhau. Nhưng mà anh ấy hiểu nhiều đến như vậy. Khi trở lại bàn , đồ ăn cay, nguội anh đặt sang một bên không cho tui ăn. Bảo tui gọi lại đồ ăn mới. Người con trai này, sau lần hẹn hò đó, EQ của anh ấy thật sự đã chinh phục tui hoàn toàn!
Ăn xong rùi khi trên đường đưa tui về nhà, tui luôn luôn ngại ngùng nói chuyện. Bản thân anh ấy giống như không có chuyện gì vậy còn nói với tui “ em vừa đứng dậy anh liền nhìn thấy, anh sợ em xấu hổ, nên không nói trực tiếp với em, bản thân em đi vệ sinh cũng không thể nhìn thấy được, mà cho dù em có nhìn thấy, em cũng không có quần sạch để thay. Nhất định ở trong nhà vệ sinh ngoan ngoan đợi anh, đối với khăn bà dì, anh cũng không biết loại nào, nên anh tuỳ ý mua đó. Miếng dán giữ nhiệt anh cảm thấy nó ấm, nếu dán lên bụng sẽ cảm thấy tốt hơn, anh cũng tuỳ ý mua đó. Chiếc quần này, anh cố tình mua màu đen với lại thấy em rất thích Nike nên anh mua .” Chàng trai trong mơ nào vậy????
Sau này tui có hỏi anh ấy, vì anh ấy suy nghĩ chu đáo như vậy, sao không mua cho em chiếc váy hay chiếc quần rộng hơn size em mặc, anh ấy nói rằng anh ấy ngại mua, đặc biệt anh ấy sợ tui cảm thấy anh ấy là người lưu manh nên mới không mua. Cái ghế tôi ngồi của nhà hàng đó máu của tui vẫn còn, là anh ấy bí mật lau đi.
Vì vậy hai chúng tui yêu nhau từ lớp 10 đến tận bây giờ nè. Khai giảng đại học năm hai rùiiiiii...
Weibo Việt Nam