Không hiểu sao nhưng việc ngồi café vào những ngày cuối năm lúc nào cũng rất thú vị.
Như thể việc mình đang cố tình đi ngược lại guồng quay của cuộc sống chỉ để tìm vài phút bình yên cuối cùng của một năm hối hả. Để nhìn lại bản thân, nhìn quanh mọi người, nhìn mình đã cố gắng thế nào trong 365 ngày đằng đẵng tất bật vừa qua ở thành phố này.
Năm qua, hỏi nhau đã sống đủ vui chưa?
Nghĩ lại có những ai đến bên đời, những ai ở lại và rời đi. Đã có những thành công và thất bại, đôi khi đêm trắng nằm nghĩ ngợi lắng lo về tương lai và cuộc sống. Biết bao nỗi niềm nay phải gói ghém gửi đi để chờ đón một năm mới với những dự định trưởng thành hơn, và tươi sáng hơn năm cũ.
“Em chuẩn bị đổi công việc à”.
“Cậu dạo này có hạnh phúc không?”.
"Thế năm nào thì 2 đứa định cưới?".
Có những mối quan hệ, chẳng cần phải gặp nhau thường xuyên nhưng lần nào gặp gỡ cũng không bao giờ có thay đổi gì cả. Bạn vẫn là bạn, mình vẫn là mình. Chúng mình vẫn là chúng mình của 5 năm, 10 năm về trước. Thời gian là thứ tàn nhẫn, nhưng cũng chẳng thể làm phai mờ vị trí của những người chúng ta lưu giữ ở trong tim.
Cuối năm rồi, còn chần chừ gì mà chưa làm một hai cái hẹn cafe, ngắm phố phường chuyển mình chạy đua nước rút. Người cũ, chuyện cũ, có sao đâu nhỉ? Được ngồi bên nhau, nghe phin cafe điểm từng nhịp rơi tí tách, ở giữa cái Hà Nội chật chội này, cũng là một cái thú vui lãng mạn đáng được hoan nghênh rồi mà.

photoby: chupvaviet