Chào mọi người tôi năm 2 trường Bách. Mới sáng sớm 11h tỉnh dậy thấy tin nhắn người yêu cũ mà tâm trạng cứ gọi là sốc triền miên không hồi kết
Nhớ ngày đó, khi mới bước vào cánh cổng đại học. Tôi một chàng trai khôi ngô với tâm hồn thánh thiện và cả tin. Tôi đã thấy cô ấy, hình như tôi biết yêu thật rồi. Đó là một bạn nữ vô cùng xinh xắn, cô ấy học cùng trường mà mỗi tội khác khoa. Tôi từ bé tính vừa rụt rè vừa nhát gái, có bao giờ biết yêu là gì đâu? Thế mà chính em đã làm tôi trở nên mạnh mẽ, rối biết đã đến lúc mình phải chủ động. Tôi lấy hết can đảm mà xin Facebook của em. Thấy tôi rụt rè em chỉ cười. Phải lẽo đẽo đi theo em cả cây số thì em mới chịu cho!
Chúng tôi bắt đầu nói chuyện với nhau. Chẳng gì hơn khi một chàng trai rụt rè lại gặp cô bạn gái chủ động cả. Hai đứa từng bước đến với nhau, từng bước trở nên thân thiết và cuối cùng là yêu nhau! Bỗng 1 ngày:
-Em làm mất tiền đóng trọ anh cho e vay tạm được không? Tầm 2 triệu, mấy hôm bố mẹ gửi lên rồi em trả?
-Ừ tuần sau anh cũng mới phải đóng tiền nhà.
Cô ấy chia tay tôi trước khi hoàn trả số tiền. Chặn fb các kiểu, tôi cứ nhớ mãi phụ huynh đánh tôi tòe mỏ vì tội dại gái k có tiền đóng trọ =)))
Ấy thế mà đang yên đang lành, em ấy lại nhắn tin cho tôi bảo:
-Cho em vay thêm 3 triệu, rồi em trả luôn 5 triệu. 1 thể cho chẵn
=))))))) Đúng thực sự là tôi cũng đ biết nói sao với cái tình yêu đầu củ liz này nữa. Đã coi như biếu không 2 triệu rồi còn mặt dày vay thêm, thật sự khó hiểu!

BKX Cfs