Ta nhìn người đi trên con phố nhỏ
Lặng lẽ nhìn bước chân người đi
Những cơn gió lặng thầm lướt qua
Mùa này sao mà gió lạnh buốt
Hay là lòng tôi lạnh từ lâu
Nhớ trước kia ta đứng bên người
Sao lúc ấy ta lại gần đến thế
Từng giọt nước nhoà cả đôi mắt
Ngước nhìn người cứ mãi đi xa
Lúc bắt đầu ta phải hay người phải
Dù phải hay sai đâu còn quan trọng
Bởi vì ta, đã quên nhau
Nhưng đâu phải ta quên cũng không phải người quên
Mà là duyên mình đến đây đã lụi
Tình yêu đâu nào có lỗi
Có phải chăng, sai là duyên phận
Duyên còn mà phận hết thì tính là chi.