Bạn từng thích một người biết rõ không có kết quả chưa, tôi đã từng như vậy, cảm giác như tình cờ nhìn thấy bộ quần áo yêu thích tại cửa hàng nhưng giá tiền vượt quá khả năng, chỉ dám nhìn từ xa, vì nó mà liều mạng kiếm tiền. Đợi đến ngày kiếm đủ rồi lại phát hiện thì ra nó cũng không đẹp như bạn nghĩ, không phù hợp với mình, lòng thấy trống rỗng và có chút mất mát. Rõ ràng trước nay chưa từng có được, chưa từng thuộc về mình, bản thân lại có cảm giác như đánh mất một vật sở hữu
Những mối tình đơn phương hầu hết đều như vậy. Em và anh không có khả năng, bản thân lại tự vẽ ra một mối tình đẹp đẽ biết bao, yêu đến bất chấp. Bản thân luôn nghĩ yêu một người là liều mạng đối tốt với họ, bị tình yêu làm cho mù quáng. Một tình yêu ngớ ngẩn, ngốc nghếch, vì muốn anh vui vẻ mà chẳng tiếc chi.
Anh từng nói, em không cần đối tốt với anh như vậy, thực ra là đang ám chỉ chúng ta sẽ không có kết quả, nhưng em lầm tưởng rằng sự chân thành của em khiến anh cảm động. Thật lạ là chúng ta càng gần gũi em lại có cảm giác càng xa cách, bởi sự gần gũi của anh chỉ là sự quan tâm bạn bè, còn em là vì yêu. Em đã từng nhiều lần suy nghĩ, có phải vì cô đơn quá lâu nên mới thích anh ? Do anh xuất hiện đúng lúc em đang cần sự yêu thương ?
Tính đến hiện tại, chúng ta rất lâu chưa gặp mặt, anh chẳng còn xuất hiện trong cuộc sống của em nữa, có thể chúng ta đều bận những việc riêng, cả hai cũng ngầm hiểu sẽ không liên lạc nữa. Thỉnh thoảng em hay thở phào nhẹ nhõm, vui mừng vì mình không đến với nhau, so với việc yêu thầm, kết cục hiện tại tốt hơn nhiều. Nếu gặp lại mà chúng ta vẫn có thể ngồi xuống nói chuyện, anh sẽ nói về công việc và cuộc sống hiện tại, em cũng kể về chuyện gia đình không ngừng, về những chuyện đã qua, lúc trước chúng mình đều chờ đợi, anh đợi người ấy, còn em đợi anh. Không biết anh đợi được cô gái đó chưa, nhưng em biết mình không đợi được. Rất tiếc vì chúng mình không có kết quả, nhưng gặp được anh là thu hoạch lớn nhất của em trong kiếp này.