Tôi lớn hơn bạn trai hai tuổi, anh ấy học dưới tôi một lớp, là đàn em cấp ba của tôi. Lúc tôi là sinh viên năm nhất, anh ấy học cấp ba, chúng tôi mới chính thức ở bên nhau. Lúc mới yêu thật sự không thích sự ngây thơ của anh ấy, nhưng không thể không phủ nhận, bởi vì sự ngây thơ chưa trưởng thành, nên anh ấy đã dành toàn bộ trái tim của mình cho tôi. Cuộc hẹn hò đầu tiên của anh ấy, cái nắm tay đầu tiên, nụ hôn đầu tiên, sự nuông chiều đầu tiên đều dành hết cho tôi. Do đó, ngay cả khi anh ấy vẫn ngây thơ như vậy, tôi cũng muốn dùng phần còn lại của cuộc đời để dạy anh ấy trưởng thành. Giống như dạy một đứa trẻ, dạy từ đầu cũng không sao cả. Để tôi kể một vài ví dụ ngọt ngào như sau:
- Cún con trong lần hẹn hò đầu tiên với tôi, anh ấy rất căng thẳng, vì thế anh ấy đã gọi cho dì nhỏ bằng tuổi của mình để làm quân sư. Sau khi anh ấy đưa tôi đi dạo qua n con phố, vẫn không dám nắm tay tôi. Dì nhỏ của anh ấy thấy vậy rất tức giận, nghiến răng nghiến lợi, (怒`Д´怒) hận không thể rèn sắt thành thép, nắm tay anh ấy kéo lại đặt vào tay tôi. Sau đó mặt anh ấy đỏ ửng lên nhưng không dám buông tay tôi ra... Rồi chúng tôi đi xem phim, xem xong tôi hỏi anh ấy phim có hay không? Anh ấy nói... không xem... (≖_≖ ) Tôi khóc không được mà cười cũng không xong...
- Mặc dù cún con nhà tôi rất ngây thơ, nhưng anh ấy vô cùng nghe lời, hơn nữa rất dễ kích động. Bởi vì từ lúc bắt đầu hẹn hò, tôi đã nói, "nếu em tức giận, anh không được lý luận với em, nhẫn nhịn đến cuối cùng là được rồi. Em không phải là người tùy hứng. Anh sợ hãi, em sẽ rất đau lòng." Vì vậy, mỗi lần anh ấy làm tôi tức giận cãi nhau, tôi đều không quan tâm đến anh ấy, anh ấy sẽ gọi điện cho tôi, một mực tìm chủ đề để nói chuyện, tôi lờ anh ấy đi, tiếp tục nói chuyện với bạn cùng phòng, bảo anh ấy đi ngủ cúp điện thoại, anh ấy cũng không cúp, cứ làm vẻ đáng thương tội nghiệp với tôi... Cuối cùng tôi không chịu được nữa, tôi nói "Nam tiên sinh, em thật sự cảm thấy anh rất ngây thơ, em đột nhiên thấy rằng, em và anh không thể ở bên nhau lâu dài được." (Giải thích một chút, thời gian đó, anh ấy đã làm rất nhiều việc làm tôi tức giận) Sau đó bên kia máy tiếng khóc thút thít vang lên... anh ấy lắp bắp nói... "Anh sẽ không bao giờ làm em tức giận nữa được không... Anh sẽ không như vậy nữa... không ngây thơ như vậy nữa, không tùy hứng nữa... anh sẽ thay đổi... em đừng tức giận, đừng tức giận..." Haizzz được rồi, không giận nữa, thực sự không thể giận nổi. (╯' - ')╯︵ ┻━┻
- Hai chúng tôi học đại học ở hai tỉnh khác nhau, chúng tôi yêu xa. Vì thế mỗi lần chia cách, anh ấy đều không nỡ rời xa tôi, tung ta tung tăng chạy đến bến xe tiễn tôi đến trường. sau đó anh ấy sống chết không chịu rời đi. Mỗi lần như thế tôi đều rất đau đầu. Tôi nhớ lần đầu tiên anh ấy tiễn tôi, anh ấy liền bám chặt lấy tôi, sống chết không cho tôi đi, còn nói anh ấy sẽ giúp tôi đổi sang vé máy bay... sẽ không làm lỡ thời gian... ôm chặt lấy tôi nhất định không cho tôi lên xe... Tôi vô cùng dứt khoát đẩy anh ấy lên xe taxi rồi đóng cửa lại, nói với tài xế, lái xe đi! Mới có thể đưa được vị ông nội đó đi, sau đó vị ông nội này còn vì chuyện này mà giận dỗi tôi, nói tôi một chút cũng không muốn ở bên anh ấy... (ノ`⊿´)ノ Theo sự thay đổi của thời gian, cún con nhà tôi cũng thay đổi rất nhiều, ngày trước lúc nào cũng đến muộn, không đúng giờ giấc, bị tôi giáo huấn cho mấy lần, liền trở nên rất đúng giờ. Ngày trước lúc nào cũng vất đồ đạc lung tung, bây giờ cũng biết sắp xếp đồ đạc ngăn nắp. Những em gái theo đuổi anh ấy ngày trước cũng bị cho vào danh sách đen, không để ý gì nữa. (Tôi cảm thấy ngây thơ không liên quan gì đến cảm giác an toàn, anh ấy mặc dù rất ngây thơ, nhưng từ lúc tôi nói với anh ấy về vấn đề này, anh ấy không quan hệ với người khác giới nào nữa, không mập mờ, không làm khiến tôi phải ghen, tôi cảm thấy rất có cảm giác an toàn.) Lúc nào cũng nhớ sở thích của tôi, nhớ thời gian nghỉ của tôi, luôn quan tâm đến cảm xúc của tôi. Bất Luận là xảy ra chuyện gì, luôn nhẫn nhịn, làm cho tôi vui trước, sau đó mới giải thích cho tôi nghe. Sẽ luôn vì tôi mà chiến đấu. ପ( ˘ᵕ˘ ) ੭ ☆ Tôi thực sự không thể tưởng tượng được cảnh mình chia tay anh ấy, cả đời này tôi chưa từng gặp người nào yêu tôi nhiều như vậy. Biến anh ấy trở nên tốt như vậy, giỏi như vậy, tôi thực sự không thể từ bỏ anh ấy. Cuối cùng, nghiêm túc mà nói, thật tuyệt khi yêu một chú cún nhỏ ngây thơ, anh ấy sẽ đem tất cả những gì mình có không chút do dự gì mà giao cho bạn!

-weibovietnam-