Bạn có cho rằng tình yêu có thể giải quyết mọi vấn đề của hai người?
Tôi nghĩ nếu hai người chỉ muốn yêu đương đơn thuần, chưa tính cưới hỏi, chưa nghĩ tương lai... thì chỉ cần hai bạn yêu nhau là đủ. Bởi vì khi thích một người, bạn sẵn sàng viện mọi lí do bào chữa cho lỗi lầm của người đó. Ngoài ra khi yêu nhau, thứ chúng ta cần đơn giản lắm, là những buổi hẹn hò, là những cái ôm, là sự thú vị, và sự chung thủy.
Nhưng nếu một ngày hai bạn muốn ở bên nhau chứ không phải chỉ yêu nhau nữa. Tức là bạn cho đối phương một danh phận được pháp luật công nhân, thì tôi nghĩ tình yêu nó chiếm khoảng 50% thậm chí ít hơn để khiến hai bạn có thể bên nhau. Khi đó, bạn phải tưởng tượng đến cảnh bạn phải ở bên người đó cả ngày lẫn đêm, điều này khiến những thú vị và mới mẻ không còn; bạn cũng sẽ bắt gặp những hình ảnh không hoàn hảo của người kia, chẳng hạn khi cô ấy không trang điểm, khi anh ấy râu ria lồm xồm. Hơn nữa bạn sẽ dần phát hiện tật xấu của đối phương, và đối phương cũng như thế. Lúc này hai người cần vì nhau mà sửa lại những thói quen theo bản thân mấy chục năm cuộc đời để chung sống cùng nhau. Là chồng hoặc vợ của nhau rồi, sẽ có lúc bạn vô cớ chịu sự tức giận không biết xuất phát từ đâu của đối phương, sẽ có lúc chuyện bạn làm không phải ảnh hưởng tới riêng bạn nữa. Hôn nhân khiến bạn bị ràng buộc, nhưng cũng khiến bạn phấn đấu, khiến bạn có vật hữu của riêng bạn.
Cho nên, nếu bạn chỉ muốn yêu ai đó mà chưa biết sau này thế nào? Đừng đòi hỏi người đó phải vì bạn làm quá nhiều thứ, vì bạn từ bỏ điều này điều kia. Còn nếu muốn bên cạnh ai đó trong quãng đời về sau, hãy bắt đầu nghĩ tới việc cùng nhau hy sinh. Vì đôi khi con người ta rất ích kỷ, gặp vấn đề mấy ai nghĩ lại bản thân trước.