Mỗi lần rủ nó đi xem phim, nó mà quên mang kiếng thì nó sẽ về nhà và xem như chưa xem phim đó, nếu phim hay thì vài hôm sau nó rủ đi xem lại.
Đi ăn thì phải lựa món, và chống chỉ định đi ăn bbq mà để nó ngồi nướng.
Nó đi với mình mà hôm nào nó hứng lên không đeo kiếng thì nguyên đám đều có phản ứng như thể thấy sinh vật lạ.
Thú vui tao nhã là hết đứa này đến đứa kia sẽ hỏi nó “số này số mấy?” nếu hôm đó nó không đeo kiếng.
Là không khí đang từ vui vẻ, đầm ấm sẽ chuyển sang tận thế nếu có đứa nào lỡ tay cầm vào tròng kiếng của nó.
Rủ nó đi xem 3D, 4DX thì thấy cũng tội đó, mà thôi kệ chứ biết sao giờ.
Nói chuyện với tụi nó phải nói to hơn bình thường hoặc phải nói qua trung gian, nhiều khi nguyên đám đi vào quán mà người ta nhìn tụi mình mà ngượng luôn.
Là đôi khi nguyên đám đang chúi mũi vào điện thoại thì tự dưng tụi nó sẽ la lên hỏi kiếng tụi nó nằm đâu, nhưng sờ thử lên đầu thì tụi nó không làm.
Nể nhất là mấy lúc trời mưa mà tụi nó cũng giành cầm lái, đã vậy còn “yên tâm đi, tao thấy đường mà”.
Chẳng bao giờ rủ được tụi này chịu đi biển hoặc đi bơi, hoặc có đi thì tụi nó sẽ ở trên bờ ăn dzọng, giữ đồ và tắm nắng.
Nhận ra là mấy đứa cận thì thường lại rất lười đeo kiếng.