Có nghĩa là tiền có bao nhiêu thì xài bao nhiêu, mình làm 5 phần thì mình xài 5 phần, có khi làm 5 nhưng xài tới 7.
Xài tiền như kiểu đé* cần biết ngày mai ra sao, hôm nay còn xài được nhiêu thì xài.
Hổng phải là phung phí xa hoa gì nhưng mà cái gì đáng xài thì mình xài thôi.
Lúc xài thì vui v*, có nhiêu chơi nhiêu, chứ lúc nghèo khổ thì muốn chơi chút chút cũng không chơi nổi.
Vì cái nết xài tiền này mà lúc lo* nào giữa tháng cũng đói khổ hết, nhưng khi có tiền vào tay thì lại tiếp tục.
Nhiều lúc cũng khá chán bản thân, nằm chất vấn bản thân cũng nhiều, nhưng rồi đâu lại vào đấy.
Cảm thấy cái chuyện nhịn xài tiền khi bản thân đang có tiền nó thật sự rất khó, đé* làm được.
Mỗi lần có ai hỏi mấy câu về tiền tích lũy, tiền để dành, tiền dư dả của mình mà mình pùn, chỉ seen không muốn rep.
Biết là xài vậy cũng không có hay ho gì, cũng không có đáng mang ra khoe, nhưng mình không nói rõ sợ người ta tưởng mình giàu.
Thấy mình ăn dọng, mua quần mua áo dzậy chứ tới ai mượn tiền mình cũng hổng có tiền cho người ta mượn hết.
Nhiều lúc than nghèo, than khổ, than hết tiền không có ai tin hết, thấy trong lòng rất bức xúc.
Ẩn giấu sâu bên trong một đứa xài tiền theo style có bao nhiêu thì chơi bấy nhiêu thật ra chỉ là một con đ* nghèo khổ.