Chúng tôi chơi với nhau bốn năm, ăn chung, ngủ chung, mặc chung. Cô ấy giàu hơn tôi rất nhiều, thích nhảy nhót hát hò, học rất giỏi, thầy cô cha mẹ yêu mến, bạn bè đông, không quá xinh nhưng có nhiều ng theo đuổi. Tôi thì bình thg, học khá, không có nhiều bạn, thích để mặt mộc dù rất xấu và không được bọn con trai ưa.
Chúng rất thân. Rất thân. Nhiều lúc tôi còn cảm giác mình giống bạn trai cô ấy. Tôi sẵn sàng đưa cô ấy đi khawcsp mọi nơi, bao ăn uống, tôi có thể sẵn sàng giúp đỡ cô ấy tiền nong dù cô ấy có giàu hơn tôi, có thể chiều cô ấy mọi thứ, nghe cô ấy chia sẻ hàng tiếng đồng hồ, giúp cô ấy tạo thân với cr. Tôi sẵn sàng lặn lội nắng mưa đưa cô ấy đi học dù có ngược đường, sẵn sàng đứng chờ cô ấy cả tiếng đồng hồ như con hâm, phóng bạt mạng chỉ vì một cú đt của cô ấy. Sn tôi là cô ấy lên ý tg, hai đứa đi chơi bao giờ tôi cũng theo ý cô ấy. Tôi chiều cô ấy đủ đường, và cô ấy cũng vô tư đón nhận lại nó.
Thế nhưng, tôi k bt cô ấy có coi tôi là bạn k? Một đứa bạn thực sự. Cô ấy luôn oán trách tôi tại sao lại làm tốn thời gian cô ấy, rằng cô ấy đã cho tôi mượn bao thứ, tặng tôi nhg gì. Tôi đau bụng, đi viện, k đi chơi đc đúng hẹn với cô ấy, cô áy trách tôi. Tôi vì cố ý đèo cô ấy mà bị cấm túc, cô ấy trách tôi. Tôi đứng dưới nắng chờ cô ấy đến chóng mặt, kq cô ấy tát tôi 1 cái trc bn ng ở cổng trg, bay gẫy kính. Tôi đứng chờ hơn 50 p dưới trời đông đợi cô ấy, cô ấy thoải lái ngồi trong nhà chơi bài cùng bạn, còn bảo tôi đừng so đo.
Tôi k hề muốn nghĩ xấu cho cô ấy. Tôi muốn nói cô ấy tặng quà đại gì cũng đc, tại sao phải nói dối giá tiền chứ? Tôi muốn nói cô ấy nếu cảm thấy k trả đc thì cứ nói với tôi, tại sao phải gài tôi trả? Tôi muốn hỏi cố ấy tại sao lại đx với tôi khác nhg bạn khác vậy?
Tôi yêu quý cô ấy. Nhưng tôi quá mệt mỏi với mối QH này rồi. Thế nhg tôi k bt làm thế nào dứt ra, làm thế nào để k tổn thg cô ấy. Có phải tôi đã hiền quá không? Nhg tôi k có bạn bè nào thật lòng thân thiết với tôi......
-weibotrachanh-