1.Cất những đóa hoa tươi đẹp vào vali đường đời ta gọi đó là: THANH XUÂN.
Thanh xuân chính là vào sai thời điểm gặp đúng người.
Thanh xuân dù lựa chọn gì cũng sẽ có tiếc nuối.
Cuộc đời mỗi người đẹp nhất là thời thanh xuân, và càng đẹp hơn nữa khi thời thanh xuân ấy xuất hiện một bóng hình để ta nhung nhớ và yêu thương.
Thanh xuân là giai điệu đẹp đẽ, đẹp đến mức không ai có thể chơi lại lần thứ hai trong đời…
Bầu trời sẽ xanh trở lại, nhưng thời gian sẽ không quay trở lại. Nơi ấy sẽ vẫn thế, nhưng tuổi trẻ thì không. Cũng như chúng ta, có thể yêu một người trở lại, nhưng không phải là người của những năm tháng thanh xuân đó.
Chỉ có thanh xuân mới có ai đó dành tất cả chân thành cho bạn, cũng chỉ có thanh xuân bạn mới dám vì ai đó mà không màng tất cả mọi điều, dù có tốt đẹp hơn.
Trường học là nơi hiện tại bạn không muốn đến nhất, nhưng lại là nơi sau này bạn muốn trở về nhất.
Cấp ba nợ tôi một Giang Thần, đại học nợ tôi một Tiêu Nại, trưởng thành nợ tôi một Phong Đằng, và thanh xuân nợ tôi một mối tình đầu.
Nụ cười của cậu năm đó
Làm tớ hoảng loạn cả thanh xuân.
Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió bởi vì lúc ấy chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta thực sự không biết bản thân muốn cái gì, ai thật lòng yêu chúng ta, chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời. Bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt ít nhiều.