Cuộc sống của mình thì chẳng mấy vẻ vang, người ta nói càng lớn càng muốn sống, càng đi xa càng muốn trở về. Nhưng với mình thì trước giờ mình vẫn luôn nghĩ đến chuyện t.ự t.ử và muốn rời khỏi đây càng sớm càng tốt. Mình không có bố, mẹ thì đi bước nữa và xa nhà được vài năm. Mình sống cùng ông bà ngoại, ông bà nội thậm chí còn không biết có coi mình là cháu không nữa cơ. Vâng ạ, ông bà ngoại nhưng ông mình lại rất độc mồm và vũ phu. Ông nói rất nhiều từ nặng, còn hơn cả mấy câu chửi bậy của giới trẻ hiện nay. Bôi nhọ danh dự và nhân phẩm của mình, không biết điểm dừng. Có thể các bạn cho mình là bất hiếu, nhưng thật sự là ông không biết giữ sức. Mình có bị mắng, có bị chửi, và đến tuổi này rồi vẫn bị đánh. Ông đánh mình tím tay chân, nặng nhất thì đấm suýt gãy răng mình. Những câu nói mà thực sự mình phải thuộc luôn ấy. Lần nào cũng vậy, chửi rủa mình, súc vật, súc sinh, con lợ.n, con ch** hay mày đé* phải là con người. Thậm chí còn nặng hơn thế mình cũng đã nghe qua. Mình còn chưa ra đời, chưa tiếp xúc nhiều mà nói như trù ẻo mình vậy, “sau này mày bốc cứ* mà ăn, mày rồi cũng chỉ đứng đường, hay mày chả làm được cái gì mà đớp đâu”. Cái gì cũng nói là vì mình, lo cho mình nên mới nhắc nhở. Nhưng càng nói những lời ấy mình lại càng nản. Kể cả sau này mình có thành công thật, thì không có cái câu mày mà không nghe tao thì mày mơ đi có ngày hôm nay. Còn mình mà không làm được gì thật thì thảo nào chả bảo tao nói mà mày không nghe thì cho mày chết đi.
Trong nhà thì mình cũng có phòng riêng nhưng ai cũng được tự tiện đi lại. Mình thì sống về đêm ý, nên hay thức đêm chơi. Và nửa đêm ông lên phòng mình kiểm tra 🙂 thì đương nhiên là đi không phát ra tiếng luôn ấy rồi thấy mình thức thì đánh mình. Đuổi mình đi, còn dứt cả dây sạc lẫn tai nghe của mình.
Nhiều lúc ông còn chửi quàng, chả có gì cũng chửi, đang xem mà có quảng cáo cũng chửi. Mình khá là bất mãn với gia đình. Thực ra thì đây cũng chỉ là một phần nhỏ. Nhưng chắc chả ai giống ông mình đâu.
Bên cạnh đó thì còn rất nhiều vấn đề khác, tình cảm học vấn bạn bè thầy cô nữa mình chưa kể nhưng ai đi học cũng hiểu cảm giác áp lực học tập, bạn bè như mình thôi. Rất nhiều thứ áp lực lên mình, lúc nào cũng tự nhủ phải cố gắng mạnh mẽ. Nhưng sức chịu đựng của ai cũng có giới hạn. Dù gì thì cũng cảm ơn vì đã nghe lời tâm sự của mình. Cố lên nhé!
Cre: NEU cfs