Sau 3 ngày đọc hết cuốn sách “Cô Dâu Đen” thực sự muốn tìm 1 nơi nào đó viết vài dòng review. Vì cuốn sách để lại trong tôi quá nhiều cảm nhận và suy ngẫm.

Có thể đối với thị trường độc giả Việt Nam ngày nay, Cornell Woolrich không phải là một cái tên quen thuộc trong dòng tuyện trinh thám. Tuy nhiên, ông đã từng là một trong những tác giả ăn khách nhất những năm 1940s, với hàng loạt các tác phẩm tiểu thuyết trinh thám giật gân nổi tiếng và được chuyển thể thành rất nhiều bộ phim ăn khách. Các tiểu thuyết và truyện ngắn của Cornell không chỉ có chiều sâu mà còn có ảnh hưởng sâu sắc tới thể loại truyện trinh thám, khi chính ông được coi là tác giả thành công nhất trong việc giới thiệu lối viết truyện đen tối, kinh hoàng, gây áp lực lên tâm lý của nhân vật và chính độc giả vào thể loại này. Giờ đây nó đã trở thành một nhánh riêng của dòng tuyển thuyết trinh thám, đó chính là trinh thám giật gân – hay còn được gọi là Psychological Suspense Thriller. Một trong những tác phẩm thể hiện chính xác phong cách này của Cornell đó chính là Cô Dâu Đen.
Cô Dâu Đen – tên gốc là The Bride Wore Black – được xuất bản năm 1940. Câu chuyện được mở ra với hình ảnh cô gái Julie, đau khổ và buồn bã, chào từ biệt gia đình và bạn bè để lên chuyến tàu rời khỏi thành phố của mình. Tuy nhiên Julie ngay lập tức sau đó xuống tàu ở bến kế tiếp, báo hiệu cho người đọc đây chính là nhân vật chính của câu chuyện, nguyên nhân gây ra mọi xung đột trong các chương tiếp theo, hay có thể gọi là Cô Dâu Đen mà tác giả ám chỉ.
Các chương tiếp theo, mỗi chương lại kể về một người đàn ông khác nhau. Tác giả cho chúng ta thấy một chân dung khách quan về những người đàn ông đó, chi tiết đủ để độc giả hiểu được cuộc sống của họ, tính cách của họ, trong hiện tại, nhưng lại gần như không để lại một dấu vết nào về quá khứ của những người đàn ông này. Chúng ta theo chân những người đàn ông – cũng chính là nạn nhân, nhìn thấy được đường đi nước bước của nữ hung thủ, nhưng vẫn hoàn toàn không thể lí giải nổi tại sao những người đàn ông này lại chết. Việc biết chắc chắn hung thủ sẽ xuất hiện để giết chính xác ai, không làm cho độc giả cảm thấy dễ thở hơn, mà ngược lại còn khiến chúng ta còn cảm thấy kinh sợ thay cho nạn nhân khi phải từng trang, từng trang chờ đợi cái chết đến mà không biết nguyên nhân tại sao, không thể phòng bị, không thể tránh khỏi.
Ngoại trừ chương mở đầu, tác giả không một lần nào nhắc đến trực tiếp nhân vật Julie nữa, mà chỉ thấy bóng dáng hung thủ bí ẩn được mệnh danh là Cô Dâu Đen. Sự cách ly về mặt cảm xúc đối với nhân vật Julie khiến chúng ta không khỏi thắc mắc về lai lịch cũng như bóp méo cảm xúc của độc giả về nhân vật này: liệu Julie có phải là Cô Dâu Đen? Liệu có nhiều hơn một cô gái cùng hóa thân thành Cô Dâu Đen? Nguyên nhân gì biến Julie thành một kẻ giết người máu lạnh như vậy? Hay chỉ đơn giản là Julie là một kẻ cuồng sát? … Việc này khiến người đọc không khỏi hoang mang bởi sự trái ngược hoàn toàn với mở đầu đầy thẳng thắn về danh tính cô gái Julie, tạo thêm một tầng áp lực lên không khí vốn đã đầy nặng nề và đen tối của cuốn sách. Cornell đã rất khéo léo lợi dụng tâm lý thông thường của con người: cũng giống như bóng tối, cũng giống như sương mù, cũng giống như những chú hề trốn sau chiếc mặt nạ được trang điểm kĩ lưỡng – con người luôn sợ hãi những thứ mà họ không biết rõ. Mỗi một cái chết của các nạn nhân lại đặt thêm rất nhiều dấu hỏi vào tâm trí ngượì đọc, hình thành một áp lực vô hình vừa khiến ta khiếp sợ lại vừa khiến ta không thể ngừng cuốn vào từng trang sách, khao khát tìm được câu trả lời.
Tiểu thuyết của Cornell Woolrich không miêu tả chi tiết nhiều pha giết người máu me tạo sự ghê sợ tức thời ,nhưng lại có cách riêng để khôn khéo bóp nghẹt bầu không khí, chỉ từ những chi tiết nhỏ nhặt tưởng như bình thường trong mỗi trang truyện, chúng xuất hiện như một hồi chuông báo tử luôn ngân vang, luẩn quẩn trong tâm trí của người đọc. Nếu là một fan của thể loại truyện trinh thám, vậy thì bạn hoàn toàn không nên bỏ qua tiểu thuyết của ông, một trong những người đã đặt nền móng phát triển cho thể loại này. Và Cô Dâu Đen là một trong những ví dụ tiêu biểu, xuất sắc cô đọng được những đặc trưng nhất của tác giả Cornell Woolrich.