Chào mọi người em là sinh viên năm cuối 2 lần của trường Bách Khoa. Em thì chăm chỉ, nhưng với công dân Bách Khoa thì chăm chỉ thôi dường như vẫn còn thấy con đường ra trường sao mà mịt mù quá. Nợ môn, rồi đủ các thứ tiền. Ngoài việc làm thêm ở một vài nơi, em quyết định đi làm gia sư.
Nhà bé học trò cũng thuộc dạng có điều kiện, bé học lớp 1, em đến kèm bé môn Toán vào mỗi tối, 100k 2 tiếng dạy học. Em thấy công việc cũng nhàn mà tính em cũng yêu trẻ nhỏ, nên em cũng cố gắng đi làm.
Chuyện đến đấy thì lại chẳng có gì mà phải kể lể. Bố bé là chủ một công ty nhỏ mình nghe cô giúp việc nói phong phanh thế. Chắc phụ huynh cũng cỡ 40 hay hơn 40 gì đấy. Nghe bảo vợ bị ung thư mất khi bé Na mới được 1 tuổi. Ở vậy gà trống nuôi con.
Mới đầu ấy, thì thấy bố bé rất tận tình hỏi han, rồi còn bảo em là kết bạn zalo cho tiện bề liên lạc. Thì em và chú thi thoảng cũng có nt nói về chuyện học của bé Na. Em thấy chú là ông bố khá thương con.
Nhiều buổi tối về, chú còn đề nghị để chú chở em về nhà. Mà kiểu mời mọc nhiệt tình vừa nể vừa ngại ấy. Rồi thi thoảng lại mua đồ ăn về cho hai chị em. 20/10 cũng mua hoa rồi quà tặng em, bảo tiện đường mua tặng cô giáo. Nói chung tốt lắm ý. Có bố vừa giỏi vừa tâm lí thế thì còn gì bằng. Mình thực sự ngưỡng mộ chú. Thế nhưng ngày hôm nay, đang học bàu thì thấy bé quay sang bảo em là:
-Chị ơi chị có ny chưa?
-Chị chưa
-Bố em bảo bố em thích chị, chị đông ý làm ny bố em nhé, em cũng thích chị
Em đơ cmn người ra luôn. Em có bảo bé nói luyên thuyên thì bé kêu sáng nay lúc đi làm bố dặn nhất định phải nới với chị là bố thích chị rồi cuối tuần bố cho đi chơi công viên😐
Khó xử thực sự luôn ạ. Chú thì tốt thật, chú còn gần bằng tuổi bố em ấy. Em chỉ xem chú như bố thôi. Mà giờ thế này chẳng dám đi làm nữa, mấy hôm liền em xin nghỉ ốm. Bối rối thực sự luôn ấy!!
bách kinh xây cfs