Mọi người nghĩ sao về việc bạn bè đem chuyện tâm lý của mình ra để nói với người khác (người mà tôi không thân) làm chuyện cười. Bình thường nếu nói chuyện với nhau thì không thành vấn đề nhưng lại đem chuyện này nói cho người khác. Chuyện là trường mình khám sức khoẻ, có khám cả tâm lý. Trước khi vào khám thì có phát giấy làm trắc nghiệm. Có 1 câu hỏi là bạn có thấy cuộc sống này vô nghĩa không thì mình đánh là có ở mức độ 1. Bạn mình cũng biết, và khi mình vào khám thì cũng khá lâu(vì câu hỏi đó). Chuyện vốn không có gì, nhưng vài ngày sau, giờ nghỉ trưa, bạn mình gặp 1 người quen (mình chỉ mới gặp 2 lần) nói chuyện một hồi thì bạn mình hỏi bạn đó lúc khám tâm lý có lâu không, bạn đó nói không thì bạn mình chuyển hướng mình nói mình vô rất lâu rồi còn nói lý do là vì mình trả lời câu hỏi đó nữa, sau đó cười lên. Mình cứ nghĩ những chuyện này thì ai cũng có ý thức biết rằng không nên nói chứ. Cứ coi như là muốn nói thì ít nhất cũng nói với người mà mình cũng thân thiết chứ sao lại đi nói với người xa lạ vậy.

-weibotrachanh-