
Hôm nay cơm nhà có gì mẹ nhỉ?
Có canh cua cà pháo con thích , có mắm tép mẹ chưng không, còn món cá kho mẹ cất công thổi lửa từ đêm hôm trước ?
Con đang mệt mỏi trong đống giấy tờ ngập đầu ngày cuối năm, những công việc bận rộn không đầu không đuôi. Mệt mỏi với sếp, ức chế với khách hàng,khó khăn cùng đồng nghiệp...làm con muốn buông xuôi nhưng vì tương lai, lời hứa với mẹ, cô đơn của tuổi trưởng thành không bỏ qua con...
Con vẫn khỏe, vẫn thi thoảng đổi món ăn ngon ngoài tiệm, nhưng gà rán , bít tết,... hồi nhỏ con ao ước sẽ làm được thật nhiều tiền để ăn cho thỏa thích bây giờ chẳng còn ngon nữa,...
Những chén rượu làm con chếnh choáng, những cuộc gọi lỡ của mẹ con cũng quên theo những cuộc vui thâu đêm suốt sáng.
Con quan tâm tới một người dưng còn hơn cả bản thân mình, yêu họ quên cả lí trí , trao cho họ tất cả , con nhớ từng lời đòi hỏi của họ hơn dặn dò của mẹ, con buồn khi họ tệ bạc với mình hơn cả khi làm mẹ thát vọng, con cảm thấy có lỗi với họ khi mâu thuẫn hơn là tranh cãi làm mẹ buồn...
Nhưng mẹ ơi, hôm nay con mệt lắm
con muốn về nhà, về với bình yên...