“Cô ấy chỉ là bạn bè thôi, em đừng làm quá lên!”
Câu nói quen thuộc của 9 trong số 10 người đàn ông chuẩn bị cắm sừng còn 1 người thì nhận luôn mình đang đong gái để đá ph*!
Để tôi giải thích cho nghe như thế nào là bạn bè!
Thứ nhất, nếu là bạn bè, thì nên đối xử công bằng với nhau. Không ai cấm anh có bạn thân khác giới. Nhưng nó ở giới hạn và chừng mực. Anh có thể đi nhậu với đám bạn, kể lể mọi chuyện trên bàn ăn, giải toả tâm trạng. Hoan nghênh điều ấy hơn là về nhà mặt như bị đâm ,nặng nhẹ , cục súc và cáu bẳn.
Nhưng hết cuộc vui, ai về nhà nấy, đừng để bạn bè anh can thiệp vào chuyện gia đình, hãy kết thúc mọi thứ trên bàn nhậu. Cũng đừng là một thằng đàn ông thiếu bản lĩnh đến mức ai xui gì cũng nghe. Thiên hạ thì có trăm vạn người chơi qua đường với anh. Nhưng người trở thành bạn đời, tri kỉ, và thậm chí ngồi chung bàn thờ với anh về sau chỉ có một. Nên anh liệu mà cư xử cho đúng.
Thứ hai, phụ nữ sẽ thắc mắc tại sao, cùng là đàn bà con gái, anh lại đi tâm sự với “ bạn thân khác giới” về rắc rối trong mối quan hệ của anh để người ta đâm thóc chọc bị gạo. Trong khi người ở trong mối quan hệ và cần giải quyết vấn đề trực tiếp là người phụ nữ của anh chứ không phải mối quan hệ tay ba, bất kì ai cũng không có quyền can thiệp !
Bảo sao họ không tức rồ người lên???
Thứ ba, nếu đã là bạn bè, tử tế tại sao không giới thiệu đàng hoàng cho nhau? Đừng viện cớ lấy lí do “Sợ em ghen”. Phụ nữ chỉ mất niềm tin với những gì mờ ám, còn nếu đã là bạn, thì ai mà chả kết giao được, kể cả người phụ nữ của anh.
Chẳng nhẽ người con gái anh yêu là thứ đáng xấu hổ để anh giấu diếm đi không công khai ư?
Hay anh sợ họ sẽ biết hai chân nhưng anh đạp chục cái động cơ thuyền bè?
Thứ tư, đừng mang khái niệm “ Anh coi cô ấy như em gái , chị gái “ ra để nói chuyện. Tôi chỉ chấp nhận chị em của anh khi cùng huyết thống , gia phả, họ hàng, chung với nhau một mẹ đẻ ra, một cha bế bồng. Chẳng có chị chị em em gì ở đây sất, rồi kem em chị mút, kẹo chị em ăn ha!
Và vấn đề cuối cùng.
Thứ năm, tuyệt đối không bao giờ để con đàn bà khác chen ngang vào mối quan hệ của anh và vợ, người yêu của mình. Với anh họ có thể tốt, giúp đỡ anh, nọ kia. Nhưng chúng tôi thì không mang ơn họ. Nên đừng thử thách sự kiên nhẫn và tính nhẫn nại của nhau. Bởi một khi anh để họ mặc nhiên chen ngang và động chạm đến lòng tự tôn của tôi, thì việc về sau tôi cư xử và xử lí cô ta như thế nào, là quyền của tôi! Lúc ấy, đừng trách nhau vô tình.
Sống biết điều và văn minh lên.
Xin nhớ lấy 5 điều trên.