Câu cửa miệng luôn là "Anh quá trong sáng, anh không hiểu"
"Sẽ có 1 ngày chúng ta đường đường chính chính đi cùng nhau trên một con đường lớn" Vì thế nên em ny bắt t đi bộ từ Bách Khoa đến Ngã Tư Sở. Em ấy cho t 2 lựa chọn:
"Một là đi sau em 3m, hai là đi sang bên đường"
"Em bị điên à"
"Anh là người đâu tiên hỏi em có bị điên không?"
"..."
Vì nhịn nên t đi đằng sau em ấy từ Bách Khoa sang tận Ngã Tư Sở. Đi bộ đấy cm, từ khi cha sinh mẹ đẻ lần đầu tiên t đi bộ dài thế.
Quan trọng là em ấy bắt t đội mũ 24/7, đặc biệt là đi qua những chỗ có camera. Không đội mũ hay mặc áo có mũ, em ấy liền bắt t về thay bằng được. Không thay thì không đi.
Buổi tối đang gọi điện tâm sự, em ấy tự nhiên hỏi:
"Có cứng không?" T sững cả người
"..."
"Em hỏi giường đang nằm có cứng không?"
"CỨNG"
Mỗi ngày, sáng, trưa , tối đều phải kết thúc cuộc trò chuyện bằng câu: "Em bảo vệ thế giới, anh bảo vệ em"
Đặc biệt, hôm qua em ấy bảo, "nếu em giết người, anh có chịu phóng hỏa không?"
"Đm, muốn sống thì im mồm "
Hai mắt em ny trợn tròn lên nhìn t, cứ tưởng em ấy sợ, nhưng không,
"Anh ngầu quá, anh nói lại câu đó đi. Oa nói lại đi ... em muốn nghe"
Thế giới có vẻ bị điên rồi...
Via: Why So Serious