Bức thư của một người mẹ gửi cho con gái vừa mới thất tình: "Chỉ cần con hạnh phúc, vậy thì kết hôn muộn một chút cũng không sao”:
Con gái à!
Hôm qua con gọi điện cho mẹ, nói rằng hai tháng nay công việc bận rộn, gần đây sẽ không về nhà nữa. Ngoài miệng mẹ nói rằng muốn con chuyên tâm làm việc cho tốt, trong nhà cũng không có chuyện gì cả. Thế nhưng trong lòng mẹ hiểu rõ, con là sợ sau khi về nhà sẽ bị người nhà giục đi xem mặt.
Đoạn tình cảm của con từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc, cũng đã ba năm đi qua rồi. Trong ba năm này, mẹ đã không còn nghe thấy con nhắc đến chuyện con thích ai nữa. Cũng không còn nhìn thấy con liên lạc với cậu bạn trai nào cả. Mẹ đang lo rằng, không biết có phải đoạn tình cảm đã đứt gãy kia gây cho con nỗi sợ hãi gì không, hay là bản thân con đang có sự “chống đối” nào đó đối với tình yêu hay không?
Mẹ là một người rất mâu thuẫn, một bên hy vọng rằng con muộn chút hãy kết hôn, đừng đảm nhận gánh vác trọng trách của người phục nữ phụ trách gia đình quá sớm, một bên nhìn con cứ mãi không chịu yêu đương lại nhịn không nổi mà lo lắng, rất muốn nói ra tiếng lòng của mẹ với con.
Con có còn nhớ hồi Cao Trung con yêu đương, sau đó thì mẹ bị cô Chủ Nhiệm gọi lên văn phòng nói chuyện hay không? Con đã lén nhét một bức thư vào túi mẹ, muốn mẹ giữ bí mật với ba con chuyện này. Lần này, đổi lại là mẹ viết thư cho con nhé!
Nếu như trong lòng con thực sự có một nút thắt, vậy thì mẹ hy vọng rằng bức thư này gửi đến con có thể phần nào tháo gỡ được nó, nhưng mẹ cũng hy vọng rằng con tới với cuộc sống này có thể gặp được một tình yêu hoàn mĩ hoàn chỉnh nhất.
Thường nghe mấy người trẻ tuổi các con ra vẻ nói rằng : “Đợi đến tuổi kết hôn rồi thì tìm một người nào đó kết hôn rồi sống qua ngày thôi.”
Trong mắt họ, tình yêu dường như chỉ là một “sản phẩm của thời gian”, nó bắt buộc phải mọc rễ dưới đất trong một thời khắc nào đó, nếu không sẽ lỡ mất thời kì hoa nở. Thế nhưng mẹ lại cảm thấy rằng, bất luận ở độ tuổi nào, sẽ luôn vẫn có những người đặt trọn niềm tin vào tình yêu.
Cách đây một thời gian, Lâm Chí Linh kết hôn, mọi người đều nói rằng cuối cùng cô ấy cũng kết hôn rồi. Mẹ nhìn một cô gái đẹp như vậy, cũng 30 tuổi rồi nhỉ. Sau đó mẹ tìm hiểu một chút mới biết rằng cô ấy hoá ra sinh năm 74, chỉ nhỏ hơn mẹ chưa đến 10 tuổi mà thôi.
Cô ấy nói : “Có thể gặp được chân ái của đời mình, rất hạnh phúc.”
Có những người sẽ gặp được tình yêu chân thành thời còn cắp sách đến trường, có những người lại phải đợi đến tuổi tứ tuần mới có thể gặp được tình yêu đích thực của đời mình, mẹ của con đến 24 tuổi mới gặp được ba con. Lâm Chí Linh cũng phải đến tuổi 44 mới gặp được Akira Kurosawa của cô ấy. Nhưng thực ra 24 hay 44 tuổi gặp được nhau không phải đều là tình yêu cả hay sao? Đối với tuổi tác có quan hệ gì à !?
Về phần “bài thi” mang tên tình yêu này, nó không có thời gian quy định con lúc nào thì phải “nộp bài”, nhưng nó lại bắt buộc con phải thật cẩn thận tỉ mỉ nhận biết các hố bẫy ở trong đấy. Và khả năng sẽ xảy ra của từng lựa chọn mà con chọn lựa.
Con phải tìm được một người.. ai cũng không thể trả lời được trong tương lai người ấy sẽ xuất hiện vào thời điểm nào, thế nhưng người ấy chắc chắn vẫn sẽ ở đó, đợi chờ sự xuất hiện của con.
Trong lời bài hát của Lý Tông Thịnh có viết : “Từ trước tới nay tôi chưa từng muốn cô độc, nhưng lại có một dự cảm của một cuộc hôn nhân tới muộn màng. Tôi đang chờ đợi một linh hồn phù hợp nhất với bản thân mình.”
Ba mẹ mong muốn con sẽ gặp được một người thích hợp với bản thân, nhưng lại càng hy vọng con sẽ không bị trói buộc bởi tuổi tác, con nhất định phải giữ sạch đôi mắt mình; tìm được một người cùng con đi suốt quãng đời còn lại. Muộn một chút cũng không sao đâu con gái, vì hạnh phúc mới là thứ quan trọng nhất!!!
{Dịch: Vũ Bảo Sam}
[Nguồn: Tumblr baosam1399]