Chào mọi người, em hiện tại là sinh viên năm nhất thôi. Nhờ thừa hưởng gen tán gái của dòng họ mà em nhanh chóng có người yêu thôi.
Chuyện là ny em cũng bằng tuổi em, à là bạn cùng lớp đại học luôn ấy ạ. Hôm nhận lớp em đã tia bạn ý rồi, vì bạn ý khá là hợp gu của em. Không ngần ngại em lại ngồi gần mà mà bắt chuyện luôn:
-Cậu quê ở ** đúng không?
-Không phải cậu ạ.
-Ơ trông cậu giống một bạn xinh xinh ở quê mình lắm ấy, lại cứ tưởng đồng hương cơ. Thế cậu tên gì nhỉ?
-Tớ là Trang
Rồi cứ thế abc, xyz mình xin được Facebook của cậu ấy. Theo quan điểm khách quan mà nói, muốn tán gái xinh thì phải nhanh tay nhanh mắt trước khi các đối thủ tia được, thì mình phải làm sao để em nằm gọn trong lòng bạn tay mình rồi. Nhất cự li, nhì tốc độ!
Và thế là sau hai tuần thì bọn em yêu nhau, mùa này có ny gần gũi là hợp lí nhất rồi còn gì nữa ạ. Nhưng rồi sau mấy tháng yêu nhau thì em cảm thấy mối tình này không ổn tí nào. Bọn em mới năm nhất, mới 18 tuổi thôi nhưng suy nghĩ của người yêu em thì quá trưởng thành. Trong khi em đang lo hôm nay ăn gì, ngày mai ăn gì thì cô ấy đã bàn tính đến chuyện kết hôn của hai đứa. Cô ấy quản lí đến cả chi tiêu của em, mua gì ăn gì phải nhắn tin báo cáo, tháng đi làm thêm phải bỏ ít nhất là 500 vào con lợn, cô ấy giữ. Bảo là lo cho tương lai. Mua giày, áo cũng không cho mua loại đắt, bảo mình còn nghèo, tiết kiệm cho đám cưới. Lạ lùng thực sự ạ chắc gì em và cô ấy đã yêu nhau qua được hết năm nay mà đòi tiết kiệm cho tuần trăng mật. Khó hiểu thực sự luôn ạ. Em thì em chưa muốn nghĩ dài đâu, em còn trẻ, em muốn yêu đương, kết hôn cái đ gì 🙁((
bách kinh xây cfs