NƯỚC MẮT VÀ ĐẠI DƯƠNG
( Bài thơ cảm động về đoạn đối thoại giữa đức Phật và một vị sa di A La Hán tên tissa do Sư Phụ cảm tác thành trong bài giảng pháp cú tiêu đề như trên )
Con yêu quý cùng ta lên đỉnh núi
Con nghĩ gì khi nhìn thấy đại dương ?
Bạch Thế Tôn _ Đấng từ phụ phi thường
Con đã thấy muôn nẻo đường sinh tử
Dòng nước mắt của chúng sinh tuôn đổ
Còn nhiều hơn nước biển cả mênh mông
Còn nhiều hơn trăm con suối nghìn sông
Nỗi đau khổ là vô cùng không kể.
Con yêu quý cùng ta nhìn muôn phía
Con nghĩ gì trước đại địa bao la ?
Bạch Thế Tôn _ Đấng giác ngộ sâu xa
Con đã thấy từng bụi bờ đất cát
Con đã thấy từng núi xanh đồi bạc
Không chỗ nào thiếu xác của chúng sinh
Trong luân hồi dẫn dắt bởi vô minh
Ai có biết bao lần mình đã chết.
Con yêu quý giữa rừng đêm mờ mịt
Con nghĩ gì khi nghe tiếng thú hoang ?
Bạch Thế Tôn _ Đấng từ ái mênh mang
Con chỉ thấy yêu rừng hoang nhiều lắm
Muôn cành lá dệt nên màu xanh thẳm
Bao nhiêu loài xây tổ ấm thiên nhiên
Giữa rừng hoang con thanh thản bình yên
Nên tinh tấn tọa thiền không lơi lỏng.
Con yêu quý giữa thế gian ảo mộng
Lợi và danh cháy bỏng cả tâm hồn
Ai biết rằng nơi tịch cốc cô thôn
Người ẩn sĩ vượt hơn điều nhỏ bé.
Nguồn: tktechvn ( Công ty TNHH Thương Mại Dịch Vụ Công Nghệ TK )