T sinh ra và lớn lên ở quê, đi học ĐH rồi lại trở về quê.
Mấy năm gần đây, một điều mà t xem là nét văn hóa ăn cưới của quê t đó là: CHỦ NHÀ PHÁT TÚI NILON để khách bỏ đồ ăn (phần của mình) mang về.
Tạm bỏ qua vụ bảo vệ môi trường đi, bỏ qua luôn việc có những người tham ăn lấy luôn phần người khác (cá biệt lắm, ko hay gặp)
Ở quê đa số mọi người đãi tiệc ở nhà, ít tổ chức ở nhà hàng lắm.
T thấy việc mang về như vậy đâu có gì là xấu đâu, phần mình mình lấy. Với lại một thiệp khách thường đi từ 300-500k tùy quan hệ. Số tiền đó có thể mua được đồ ăn cho cả nhà. Đa số những người đem về là các cô lớn tuổi, đem tôm hay đồ nguội về cho các cháu ở nhà.
Vậy mà không ít lần t đi ăn cưới, thấy các khách từ thành phố về xầm xì bĩu môi ra mặt. Chê những người mang về là tham ăn vào háu đói. Và thậm chí nói nhà quê thế này thế nọ.
Thật sự mấy lúc như vậy chạnh lòng lắm luôn. Không phải xấu hổ gì đâu, chỉ là thấy quê với phố mỗi nơi có cách sinh hoạt riêng, phong tục riêng. Sao phải xem thường người khác.
Không chỉ mỗi vấn đề ăn uống, mà cả ăn mặc. Ở quê làm gì có dresscode hay cấm trẻ em này kia. Ăn mặc đẹp là sự tôn trọng cô dâu chú rể, vui cả làng. Miễn không lộng lẫy mặc áo dạ hội như cô dâu là được.
Còn trẻ con, đa số trẻ con ở đám cưới là họ hàng gần với gia chủ, và thân lắm mới đi cả gia đình như vậy. Cũng có một vài trường hợp cá biệt là mấy nhà tham lam thôi, nhưng ít lắm.
Vậy mà nhiều bạn ở phố tỏ ra lạ lẫm và kỳ thị kính khủng. Haizzz.
Chỉ muốn tâm sự vậy thôi.
-weibotrachanh_