4 năm trước,em từng là sinh viên của hust. Ngủ quên trên chiến thắng, khó làm quen, sau 1 kì không ai quản thúc, em trượt 2 môn và không có bạn. Sốc văn hóa, sốc môi trường, chia tay người yêu, em chán nản. Rồi thi lại vào 1 trường kinh tế. Mấy ngày nay, em nghĩ nhiều. Tuy đã 3 năm học ở trường mới, nhưng em thực sự không hợp, đã thử đi thực tập để tìm cảm hứng, nhưng không, mỗi ngày đi làm là một ngày buồn. Lúc đầu còn cố gắng hào hứng, càng về sau càng mệt mỏi, tâm hồn treo ngược cành cây, mặc dù em ko có áp lực gì cả, kinh tế hay học hành, gia đình đều ko.
Nghĩ lại cái ngày thông báo với bố mẹ thi lại, bố mẹ không nói gì. hôm sau bố có nói "" lúc trước con quyết đăng kí vào bk, bố cứ nghĩ con gái bố sẽ cố gắng lắm"". mẹ không nói gì, nhưng cứ nhắc đến thi lại là mẹ lại rưng rưng. Bây giờ nhớ lại, mới thấy mình vô tâm như thế nào. Em vẫn đến Hà Nội, tự ôn thi lại nhưng cũng không tiếp tục đến trường. Thực sự là những ngày tháng muốn quên đi. Mẹ em thỉnh thoảng lên hn thăm con gái, em dấu chuyện mình nghỉ học luôn, trước mặt thì bình thường, nhưng lên xe về là mẹ lại khóc. Bố mẹ em khá là chiều em, muốn gì trong phạm vi cho phép thì đều có thể có được. Bây giờ em hối hận nhiều, rồi giá như... Giá như bố mẹ phản đối, giá như bạn thân phản đối, giá mà đừng giao tương lai của mình cho 1 đứa con trai( ngày ấy em ngây thơ tin rằng nếu học ngành đấy thì nyc sẽ quay lại 🙂 nhưng tất nhiên là do em nghĩ ra), giá như mình cố gắng nhiều hơn, giá như ngày trước đi học mình chịu khó kết bạn, giá như mình rút hồ sơ chậm 15ph thôi... giá như... thì mọi chuyện sẽ khác rồi.
vì không biết giãi bày với ai, nên đành viết lên đây. mỗi lần định nhắn tin cho mẹ "" con không ổn"" lại sợ mẹ lo, muốn ntin cho bạn thân thì không dám mở lời. thực sự bây giờ thì em không ổn. 3 đêm rồi em khó ngủ, và 3 đêm nay em cầm dao, muốn cứa vào tay, nhưng nghĩ đến bố mẹ thì lại ko xuống tay được. Chiều hôm nay trong vô thức em đã mua 1 lọ thuốc ngủ rồi. bây giờ em không biết phải làm sao nữa."
hustcfs