Chuyện là em đang học quân sự ở Mai Lĩnh. 2 tuần trước bọn em có học chung với các bạn bên PTIT. Và cũng là nhân duyên tiền định, Malibu đi một về hai, em nhanh chóng quen ngay một bạn nữ bưu chính, rất xinh luôn nhé, lại phải nói là đúng cái gu của em, tóc ngắn, mặt xinh lại hiền lành phải biết. Trông bạn ấy cứ bẽn lẽn ngộ ngộ nên em chủ động xin Facebook làm quen.
Kể ra hai đứa cũng hợp phết, ngày nào xếp hàng đi ngang qua trung đội em cũng không quên nháy mặt một cái với crush, bạn ấy chỉ cười và cúi mặt xuống thôi hi. Đúng một tuần thì bọn em yêu nhau ạ. Em chưa từng hết hài lòng về người yêu mình, xinh thế đáng yêu thế, hiền lành thế. Lại cảm thấy may mắn v* luôn ấy. Rồi buổi tối tạm biệt các người anh em Bưu chính, nhà trường có tổ chức cho sinh viên quẫy mà, nhạc sập sình các kiểu, hey hey các kiểu và em thì cũng đ quên lên quẫy cùng. Mọi thứ sẽ thật vui nếu em không vô tình nhìn thấy ny đang nhảy tưng bừng trên sân khấu.
Người yêu em bay lắc không thiếu một giai điệu nào, từ múa quạt nhuần nhuyễn đến bổ củi lão luyện, chém chả tơi như hạt cát. Người yêu em quẫy thì sung mà em thì ngỡ ngàng vcl luôn ạ. Tính ra độ chơi vinahouse của người yêu em thì chắc cũng thường thừa, có khi em phải lạy kính cẩn một tiếng cụ. Chẳng lẽ con gái luôn là những cú lừa vậy ạ? Em thì cũng chẳng cấm cản gì việc ngy đam mê cả, nhưng chẳng hiểu sao có cảm giác như bản thân bị lừa ấy, một cú lừa cực đau, người yêu em chẳng phải gu của em tí nào, tại sao cứ phải che dấu trong khi bản thân là một con báo đen điên cuồng chứ, chẳng hiểu nổi các bạn nữ nữa, đến giờ em cũng chẳng biết nói gì với ny, vẫn chưa hết bỡ ngỡ cơ mà
bách kinh xây cfs