Tôi đã cố gắng gặp em lâu nhất có thể vì chỉ hết kì học này thôi là tôi phải đi học master bên Hàn,chắc khi về chẳng còn cơ hội được nói chuyện với em thoải mái như bây giờ. Lúc chia tay nhau tôi căm hận em lắm,tôi ghét em,tôi từng muốn em nhận lại mọi sự bỏ rơi của người khác như cách em đã bỏ rơi tôi trên con đường Giải Phóng năm ấy. Nhưng lớn rồi,tôi mới hiểu và có những suy nghĩ chín chắn hơn.
Gặp em tại pub nhỏ mà ngày xưa 2 đứa từng đi qua muốn bước chân vào mà chẳng đủ tiền nên đi lướt qua nhìn. Em vẫn vậy,em vẫn mộc mạc chân chất như cái ngày gặp đầu gặp tôi. Còn tôi thì đã quá thay đổi từ ngoại hình đến cách nói chuyện mà theo partner hay nói là badboy.🙂 Chúng tôi chẳng phải hỏi nhau sống dạo này ntn vì nhìn nhau là đã quá hiểu rồi..
Em: anh V.A nói (V.A là bạn thân tôi)nói sau chia tay anh từng thay ny như thay áo?
Tôi: Thế còn em? Gần như facebook em chỉ share ảnh mèo,nhạc buồn? Mà chẳng có thêm người mới like hay follow gì? Em kén chọn?
Em: Vì họ không tốt bằng anh. Họ chỉ yêu thân xác của em. Còn anh sao lại dễ dãi như thế?
Tôi: Vì họ chẳng phải là em..
Nói đến đây rồi cả 2 lặng đi một lúc chỉ còn biết chạm ly cùng nhau... Cả tối hôm đó tôi và em đều không nhắc tới chuyện quay lại. Tôi chỉ nói em ở lại giữ sức khỏe. Em thi dặn tôi mặc ấm vì bên đó lạnh mà tôi thì dễ bị ốm.. Sau đó đường ai nấy về,tôi không đưa em về vì em cản tôi nói tự đi về được.
Cuộc sống đó. Chẳng biết chúng ta phải giữ nhau ntn nữa.🙂 Nhưng mẹ từng nói rồi: "có chơi thi có chịu". Đành hẹn ngày về VN dự đám cưới em vậy.
hustcfs