Chào mọi người em là sinh viên năm cuối trường Neu. Những năm đại học là những ngày úp mặt vào qua môn, và đến bây giờ khi muốn có người yêu thì lại gặp hoàn cảnh éo le ntn đây.
Chuyện là mới đây 20-11 em có về trường cấp 2 chơi. Thì ngày trước em cũng thuộc dạng học giỏi trong trường ấy đi thi cũng được giải này giải nọ. Em về trường thì cô giáo chủ nhiệm cũ có gọi em vào giới thiệu với các em khóa dưới cô đang đứng chủ nhiệm. Lúc em đang về có bé trai chạy theo sau, bảo xin fb để học hỏi kinh nghiệm. Thế thì em cũng ok thôi. Về đến nhà thì thấy bé nt cho em:
-Chào chị
-Ừ chào em, có việc gì cần chị giúp hả?
-Trước tiên vì em thích chị nên em xin phép được xưng ngôi anh với chị... Anh nghĩ là anh thích chị rồi!
Ôi đ* em đơ cmn người luôn ạ, số em đào hoa đến thế là cùng cây còn chưa mọc mầm chứ nói gì ra hoa mà đào. Em cũng kiểu khuyên nhủ:
-Em còn bé lắm, lo học hành đi, chị sắp lấy chồng rồi.
-Chị tưởng lừa được anh à? Cô anh bảo con bé học giỏi mà không hiểu sao ế nhăn răng
V* chưa ạ, lại được cô mình nữa 🙁
Em ấy nt cho mình suốt ý, mình không làm sao được nên chặn luôn fb. Tưởng thế là xong ai dè em ấy còn tìm được đến nhà mình. Rồi cứ đứng ông ổng ở dưới nhà la lên:
-N ơi, anh thích chị!
Đ* vừa ngại vừa xấu hổ ấy, ngày nào đi học qua nhà cũng thấy để lại lá thư trước cổng nhà mình rồi la lên em thích chị. Mệt mỏi hết sức, chẳng biết làm sao với bọn nhóc này, chả nhẽ lại cầm nắm thư đến nhà bàn giao cho phụ huynh nhà nó? Nghĩ lại thì tự nhiên có bé cuồng mình như thế, đ* chính ra gu bọn con trai trưởng thành làm sao thế? Lại chỉ có bé nhận ra vẻ đẹp tiềm ẩn của mình, cơ mà gu chị nhạt 🙁 Xin lỗi bé
bách kinh xây cfs