Thích khởi đầu một ngày tuần đầy năng lượng bằng một giấc ngủ nướng tới 11 giờ trưa.
Chậm không chỉ chậm về thời gian mà còn là chậm về tiêu hóa, hấp thu kiến thức. Điển hình là trong lớp khi giáo viên hỏi: “mấy em hiểu hôn?” thì im pặc rồi mặt dày đi hỏi mấy đứa bạn.
Không phải nước tới chân mới nhảy mà là nước tới cổ mới cảm nhận được. Thực trạng có deadline một tuần để thực hiện mà tới hạn vẫn chưa nhận ra để thực thi.
Có những đứa thức tỉnh chậm đến mức có thể gọi là bóng muộn.
Mỗi sáng thức dậy đều nhận ra mình là người tối cổ đối với cái drama nào đó từ 2 tháng trước rồi bắt đầu tìm bạn bè để được nhóm lửa.
Sống chậm là sống chậm lại để cảm nhận cái thi vị của cuộc sống, giống như cái cách người ta thà nghỉ luôn thay vì đi trễ là để cảm nhận được cái vui của cúp học.
Hôm nay: “Thôi để sáng mai làm”, sáng mai: “Thôi để chiều làm”, cận deadline: “Chắc cái này không làm cũng không mất nhiều điểm, bỏ!”
Người ta giải ra kết quả rồi mà mình còn ngồi phân tích đề.
Tuy sống chậm nhưng cũng có những thứ làm người sống chậm phản ứng rất nhanh ví dụ như “kèo này tao bao”, đi vệ sinh và xài tiền lúc mới nhận lương.
Mới hai mươi tuổi đầu mà lại hứng thú với tập dưỡng sinh, đặc biệt hơn nữa là tập dưỡng sinh trên giường.