Hôm ấy, Hanoi chợt bình yên đến lạ cậu ạ. Có lẽ là do, cậu dành cả một ngày cạnh tớ.
Tớ vẫn luôn nghĩ, mình sẽ phải yêu phải thương một người thật hoàn hảo theo một tiêu chuẩn dài loằng ngoằng lại vô cùng gắt gao của tớ. Nhưng rồi, tớ gặp cậu. Tất cả mọi tiêu chuẩn của tớ đều biến mất...
Tớ thích cách cậu lặng lẽ quan sát tớ, cậu tinh ý quan tâm tớ bằng nhiều cách mà tớ sẽ chẳng ngờ tớii. Tớ cũng thích cả cách cậu chau mày, nhăn nhó mỗi khi tớ lại làm gì đó điên khùng. À cả nụ cười của cậu nữa, tớ cũng thích !
Hanoi thì xô bồ, cuộc sống thì đầy những mệt mỏi. Chẳng mong gì nhiều, chỉ mong tớ và cậu có thể bình yên bên nhau như vậy, cứ lặng lẽ bên nhau, ngắm đường ngắm gái, và ăn nữa. Vậy là đủ.
À kể ra, nếu một hôm nào đấy tớ mặc một chiếc váy lộng lẫy, cậu mặc một chiếc sơ mi trắng với áo vest sang trọng. Rồi tớ đòi cậu cùng ăn một bữa ăn sang chảnh với tớ. Thì nhớ là đừng từ chối nhé!!
Yên tâm, tớ sẽ chịu trách nhiệm, sẽ ăn mì tôm hết tháng với cậuu !
Này kể cả khi cả thế giới quay lưng với cậu, rời bỏ cậu thì tớ vẫn sẽ ở đây, cạnh cậu, tin tưởng cậu. Giống như cách cậu lặng lẽ bên tớ, động viên và an ủi tớ mặc cho mọi người có coi thường công việc của tớ ra sao, mọi người có làm tổn thương tớ thế nào, nhỉ!
Hôm nay, Hanoi có động đất đấy. Thế cậu, đã động lòng với tớ chưa 💕💕

VuVanAnh - ChuyencuaHanoi