Nhìn bên ngoài kiểu như là một người chín chắn, lịch sự, từ tốn nhưng bên trong sỗ sàng vk*.
Mấy đứa nhìn bên ngoài có vẻ tri thức thì có thể bên trong là tri thức như bề ngoài hoặc chỉ có vẻ về ngoài thôi.
Thật sự là không phải mình cố gắng để cho mọi người nghĩ mình tri thức, mình có học, mà tự nhiên nhìn dzô cái bản mặt của mình là người ta tự có suy nghĩ đó.
Ông trời không cho ai mọi thứ hoàn hảo hết, ví dụ như cho mình cái bề ngoài rất sang trọng, thì lấy mẹ cái nết nền nã của mình.
Ý là nhìn bên ngoài có vẻ tri thức, bên trong không có tri thức được như bên ngoài, nhưng cũng không đến nỗi nào.
Nhiều lúc cũng vì cái bề ngoài đó mà mình cũng ráng tém và giũa cái nết lại cho mềm mỏng và gọn gàng hơn.
Nhiều lúc bị đồn là mình chửi thề lắm, mình nghiệp lắm mà có ai tin đâu, người ta tin mình là đứa lịch sự, ăn nói văn chương.
Mỗi lần nghe câu “ủa mày cũng chửi thề nữa hả?” là biết ngay nhiệm vụ thất bại rồi.
Dù có một vẻ bề ngoài nhìn rất có học thức nhưng lúc nào cũng bị bạn bè mang điều đó ra trêu chọc.
Nhìn học thức hay sang trọng là một chuyện, chửi thề là một chuyện.
Được mọi người gán ghép cho danh xưng “con đ* học thức”.