
Nhiều khi thấy thà yêu xa còn hơn là có bạn thân ở xa ấy, người yêu đâu cùng mình đi ăn vặt rồi kể xấu đứa mình ghét, cùng u mê idol, đi shopping không mệt với mình được đâu? Sống xa bạn thân thấy đời mình cứ buồn buồn, nhàm chán sao đó.
Bạn đi du học, lệch múi giờ, phải căn giờ để hai đứa facetime tám chuyện cho đã, Tết này nó về là được gặp mặt rồi!
Hai đứa quen nhau qua mạng 4 năm nay vẫn chưa có dịp gặp nhau nữa, có đợt nhà nó có chuyện liền mất tăm một tuần liền khiến mình phát sợ. Người ta nói tình bạn qua mạng không bền, mình thì cũng chẳng cần bền hay không, chỉ mong hai đứa mạnh khỏe, bình an là được rồi.
Lúc một trong hai đứa thất tình thì chỉ có thể an ủi qua điện thoại thôi, muốn cùng bạn đi một vòng thành phố mà không được...
Là thấy ghen như người yêu đi ngoại tình khi nó kể về bạn A, bạn B nào của nó mà mình không biết ấy. Chỉ sợ khoảng cách xa rồi làm nó xa mình thôi.
Nhóm bạn thân tốt nghiệp, đứa ở thành phố, đứa về quê, đứa xuất ngoại, đứa lấy chồng rồi chuyển tới nơi khác, cứ nghĩ group chat im ắng dần nhưng thấy tinh thần tám chuyện của các bạn vẫn mạnh mẽ lắm. Lâu lâu lại có buổi tụ họp, mong sau này con cái sau cũng thân giống ba mẹ.
Không có xe ôm đưa đón nữa, tự dung chả thích đi đâu.
Bạn thân ở xa thì dĩ nhiên sẽ xa cách hơn trước thôi, chẳng tránh được, nhưng đã thân thì cũng sẽ tìm được cách để quan tâm nhau thôi mà.
"Người ta hay hỏi nếu như bạn thân ở xa nhau thì có bền không. Tớ cũng đã từng hỏi chính mình câu đó, nhưng câu trả lời mà ngay lúc ấy tớ đưa ra là có, vì dù xa nhau vẫn có thể gọi điện, nhắn tin hoặc bắt chuyến xe buýt là đến được mà."
Quan trọng là trong lòng có nhau, thì có xa đến mấy, có bao lâu chưa gặp thì ngày hội ngộ vẫn cứ náo nhiệt, thân thiết như thể chưa từng cách xa!