Người ấy hỏi tôi.
"Em thích son đỏ hay son cam?".
Tôi nói: "Son đỏ".
Họ lại nói: "Nếu bây giờ anh nói anh không thích em đánh son đỏ, mà anh bảo em từ bây giờ phải đánh son màu cam, em có làm không?".
Tôi nói: "Có".
Họ nói: "Sao em lại tình nguyện thay đổi thói quen của bản thân vì anh?".
Tôi nói: "Vì yêu".
Họ cười: "Nhưng anh lại không thích em thay đổi điều gì hết, anh muốn ở bên anh, em được là chính em".
Khi họ muốn tôi thay đổi vì họ, tôi thản nhiên đồng ý, một phần vì tôi tự tin vào tình cảm họ dành cho tôi, họ sẽ không ép tôi phải thay đổi điều gì vì họ.
Một phần tôi tự tin vào tình cảm tôi dành cho họ, rằng tôi có thể thay đổi nếu như là điều đối phương muốn.
Thật ra tình yêu vốn dĩ đơn giản là thế!
Một người tình nguyện thay đổi bản thân vì đối phương.
Và một người chấp nhận toàn bộ ưu khuyết của đối phương để khi ở bên nhau có thể là chính mình.
Tình yêu thật ra không hề khó hiểu, chỉ là một người cam tâm thay đổi và một người tình nguyện bao dung.
(Sưu Tầm)
