Điều đớn đau và đáng sợ nhất trong tình yêu đôi khi không phải là phản bội.
Chỉ là một sáng ngày thức dậy, rồi chợt thấy trong tim mình không hề chứa đựng một ai.
Qúa khứ không đáng sợ, đáng sợ là lòng người vẫn còn nhìn về quá khứ mà đau thương, mà hụt hẫng, rồi lại mang tâm trạng của thứ cảm xúc không tên.
Làm vậy người cũ chẳng dễ chịu , mà người mới cũng đớn đau rất nhiều.
Đâu phải ai vấp ngã cũng trưởng thành, chỉ có đứng lên mới giúp con người ta mạnh mẽ qua từng năm tháng của thời gian.
Đừng hối tiếc quá khứ,vì đó chính xác là những gì bản thân muốn vào thời điểm đó.
Ừ thì buông câu thở dài, cười hì hì từng nhủ “người cũ từng thương”.
Mà đã cũ, nếu không để nó ở nguyên trong hộp kí ức cũng xin đừng lục lọi rồi phơi bày cho người khác xem làm gì.
Không ai đủ bao dung và chịu đựng đến cùng như thế.
Vì yêu cho nên ghen tị, vì yêu cho nên mới cảm thấy sợ được mất, cũng vì chữ yêu cho nên không thể dối lòng mà nói với người ta một câu “em không sao được”.
Mình không thể làm người yêu tốt của người cũ, thì cũng xin đừng làm nỗi đau mang theo sang người mới làm gì.
Lớn rồi, yêu nhau theo cách người trưởng thành mà làm người, mà phấn đấu cho mai sau, đừng nhìn về quá khứ rồi bỏ lỡ nhiều điều.
Mình không biết họ yêu mình đến mức nào thì đừng làm họ đau như vậy nữa, chả dễ chịu chút nào đâu.
Đạo lí “người cũ đừng vương, người thương đừng tội” sau bao lần tại sao người lại không rõ ?
Mình không liên lạc với người cũ cũng vì lí do đó, xóa sạch, block sạch tất cả những điều khiến họ vấn vương, quyết liệt đến mức tuyệt tình, đến mức tàn nhẫn như thế.
Để người đó tự mình bước ra khỏi cái kén của thời gian, rồi người đến sau làm lành lại giúp họ.
Mình không thể để người đến sau chạnh lòng với suy nghĩ : à, ra là bọn họ đã từng và sẽ luôn thân thiết như thế.
Mình tồi với người cũ nhưng chắc chắn sẽ là người tốt trong mắt cô gái đến sau này.
Có thể cô gái đến sau ấy khi kể về mình sẽ bắt đầu như thế này : “À, chị ấy tốt lắm, chỉ là không còn yêu anh ấy mà thôi…”
Mình phấn đấu cả đời chỉ đẻ làm người, và học cách yêu thương con người, vậy thôi….
…….
Trong những năm tháng ấy, chúng ta đã từng thích nhau, và có lẽ chỉ mãi dừng lại ở hai chữ “đã từng”.
Phải chăng hiểu nhau quá cũng không hẳn là điều gì quá mức tốt đẹp.
Liệu sau ngần ấy thời gian, ngày gặp lại liệu có thể chào nhau một câu như những năm tháng ấy đã từng ?
À, người cũ từng thương…
Sau này, chúng ta sẽ lại ổn thôi, tôi dùng những năm tháng về sau của mình chúc cho chàng trai tôi thương năm 17 ấy có một cuộc đời an yên , hạnh phúc…..
Đau rồi lại đứng lên thôi, người ơi!!
Lee Key