Đã bao lâu rồi bạn chưa về mới gia đình. Còn mình thì cũng…khá lâu rồi. Mình cựu sinh viên NEU, K54, hiện đang học thạc sĩ tại trường khác. Nhà mình ở Hà Tĩnh, bố mẹ mình làm công nhân cho khu công nghiệp…ngày xưa K54 học phí cũng ko cao như bây giờ nên mình lúc mới lên đại học bố mẹ cũng gánh được, may thay từ đại học năm nhất mình đi làm gia sư, rồi chạy ship nên có tiền, đỡ đc nhiều chi phí ăn ở học phí, các năm sau làm cả chạy bàn rồi công việc khác nữa thì mình cũng tự lo cho mình được từ năm 2 đại học. Đến năm 3 thì bắt đầu biết mua cái này cái kia về cho bố mẹ, lúc thì quần áo, giày dép, mấy đồ lặt vặt. Đồ có giá trị nhất là cuối năm 4, trước khi ra trường, sau 1 thời gian tích góp, lần đầu mua cho bố mẹ là chiếc xe máy hơn 20tr, cảm giác cũng vui và hạnh phúc. Sau này ra đi làm rồi có nhiều đồ mua về cho gia đình như tivi tủ lạnh nhưng cũng chỉ tầm chục triệu hơn chục triệu.
Vì quê mình ở Hà Tĩnh, hồi còn sinh viên thì về còn nhiều chứ từ lúc ra trường đi làm đến giờ mình về ít hơn, lý do là mình đi làm rồi cuối tuần đi làm thêm để kiếm thêm mấy đồng, đấy là trước, còn hiện giờ mình đi học thì ko được nghỉ, điểm danh liên tục, bài tập làm liên tục, hết bài tập cá nhân đến bài tập nhóm, rồi nếu có nghỉ cũng đc 2 ngày, cả đi lẫn về mất 1 ngày mất rồi nên cũng chẳng có thời gian về quê mấy, chỉ có đợt nghỉ lễ nghỉ mấy ngày + mình xin nghỉ phép thêm thì về thôi, mình làm đc việc nên sếp cứ giữ lại làm thêm giờ thêm việc trả lương thêm, thời gian yêu còn chẳng có…Hôm nay mình với sếp mình lên Thái Nguyên gặp gỡ đối tác, ăn uống rượu (đặc thù 1 phần công việc), lúc ngồi với mọi người vì máy để chế độ rung ko biết…đến lúc xong rồi nghỉ ngơi chuẩn bị xuống Hà Nội thì mở điện thoại ra thấy 5 cuộc gọi nhỡ và tin nhắn zalo
_ Mẹ gọi cho con không được, chắc con bận, mẹ lên Hà Nội thăm 1 cô đồng nghiệp ốm cùng mọi người tiện qua chỗ con chơi nhưng con không có nhà. Khi nào về thì gọi mẹ.
Và 1 tin nhắn nữa
_ Thôi mẹ về đây, con ở trên này nhớ dọn dẹp ăn uống đầy đủ đấy.
Mình trọ ở đây lâu rồi nên mẹ biết địa chỉ, mình cũng đánh cho mẹ 1 chìa khoá nếu có việc gì gấp lên thì cứ vào…Lúc biết tin nhắn liền gọi cho mẹ thì mẹ chỉ cười bảo
_ Mẹ đang trên đường về rồi, mẹ gọi mãi cho con ko được.
2 mẹ con nói chuyện 1 lúc, cũng như mọi khi hỏi thăm sức khoẻ bố mẹ rồi kêu mẹ ở lại thì mẹ bảo là về cùng mọi người tiện xe, cũng nhắc lâu rồi mình ko về, giờ còn 2 bố mẹ ở nhà buồn lắm, thi thoảng về cho bố mẹ vui. Lúc nghe xong đ.t buồn lắm, sếp hỏi là “Mẹ em lên à?” – “Vâng, lúc nãy mải tiếp khách quá em ko biết có điện thoại!” – “Thế có chuyện gì? Mà thấy lâu rồi cũng chưa về quê, đợt tới nghỉ mấy hôm mà về đi” – “Vâng anh”
Về đến phòng của mình, ko còn nhận ra phòng mình nữa. Vì nhiều lúc mình bận bịu về chỉ muốn nghỉ ngơi, ở 1 mình lười dọn phòng lắm, tủ lạnh cũng ko có gì mà giờ về giày dép gọn ghẽ, quần áo thì đang phơi, cái nào chưa gấp thì đc gấp đặt vào 1 góc tủ, giày dép thì để hết lên kệ, bát đũa đã rửa hết, phòng cũng đc lau qua. Mở tủ lạnh thì thấy nào là trứng, nào là hoa quả, đồ ăn vặt…
Cảm giác lúc ấy chẳng biết nói gì nữa, chỉ thấy buồn…vì cũng lâu rồi chưa về nhà, hàng tháng chỉ gửi tiền về rồi gọi hỏi thăm 1, 2 câu, có đợt còn chẳng gọi làm bố mẹ phải chủ động gọi cho mình hỏi thăm…
Nghĩ cũng lâu rồi mình chưa về nhà chơi với bố mẹ, được 1 hôm mẹ lên thì cũng bận công việc đi vắng…có lẽ sắp tới mình nên về với bố mẹ mấy hôm…Bố mẹ ở nhà lâu ko gặp mình chắc cũng buồn lắm…
Cre: NEU cfs