Mình với người yêu đều là cựu sinh viên bên Xây dựng, yêu nhau đến nay cũng 5 năm và đáng lý tới cuối năm nay là cưới rồi. Mình thì có cái tật hay chửi thề, nhiều khi chỉ nói vu vơ như 1 thói quen khó bỏ thôi chứ tính mình xuề xoà lắm, chả có ý gì đâu. Nhưng từ hôm nay, mình nghĩ chắc bản thân và thậm chí là cả các bạn nữ khác cũng nên học cách tém tém lại đi. Chứ không lại rơi vào hoàn cảnh như mình bây giờ thì có mà ngồi khóc tiếng Mán ra đấy.
Bữa nay mẹ người yêu có gọi mình sang để cho ít đồ ăn với tiện thể qua chơi với bác luôn. Cả nhà đi làm hết, chỉ có mỗi 2 bác cháu. Thế nào đang ngồi xem tivi, mình mới quen cái thói nói chuyện với bạn bè nên đốp ngay 1 câu rất chi là dõng dạc:
-Đm chương trình này buồn cười vãi l*n mày ơi...
Sau khi nói xong, mình còn chưa kịp định hình về tội lỗi vừa gây ra thì mẹ người yêu đã mắng mình nguyên 1 tràng.Mình chỉ biết cúi đầu “dạ”, “vâng”, “cháu xin lỗi” liên tục chứ cũng chả biết phải giải thích như nào. Rồi sốc nhất là bác bảo sẽ bàn lại với cả nhà về chuyện cưới xin.
Vì nhục quá nên 1 lúc sau mình cũng xin phép về. Tối về lại được người yêu gọi ca thêm cho 1 bài: “Em bị làm sao đấy? Em ăn nói với mẹ anh như thế mà được à? Mẹ anh mắng không có sai đâu, em nên xem lại cách ăn nói đi...”. Còn mắng mình nào là không tôn trọng mẹ chồng tương lai, giờ đã như vậy thì sau này về nhà chồng định đè đầu cưỡi cổ cả nhà anh luôn à… Và cuối cùng, anh còn bảo sẽ nghe lời mẹ nghĩ lại về chuyện đám cưới.
Giờ có khi mình mất luôn cả chồng chỉ vì 1 phút vui mồm rồi các bạn ạ. Mình thề đấy là do phản xạ chứ mình không chủ đích gì, chán quá mọi người ạ. 🙁
BKXcfs