Có người hỏi tôi rằng:'Đồng phục bạn còn giữ không?'
Tôi chỉ cười cười, rằng là nó vẫn nằm đó bộ áo dài trắng tinh đã được mẹ tôi gấp gọn xả nước xà phòng thơm ngát đặt nằm im trong góc tủ.
Đã bao lâu rồi tôi chưa được mặt lại nó, tôi không rõ và thậm chí được nhìn nó tôi cũng không đếm rõ được ngày.
Sau này khi mà mỗi ngày đều đứng trước tủ quần áo đắn đo liệu mình nên mặc gì đi học hôm nay, rằng sẽ phối áo hay váy, sơ mi hay sọc kẽ tôi lại nhớ đến ngày xưa.Hóa ra bộ đồng phục tôi từng chê phiền phức ngày ấy lại là bộ đồ dễ mặc nhất, đẹp đẻ và chỉn chu nhất.Dưới màu áo đồng phục rằng thì ai cũng như ai, không phân biệt bạn giàu hay không giàu, biết phối đồ hay không, rằng bạn có hơn người hay nổi bật hơn ai không, tất cả đều bình đẳng.
Và nếu hiện tại bạn vẫn được mặt đồng phục, thì thật ghen tỵ với bạn.Hãy quý trọng nó nhé vì màu áo mà mỗi ngày bạn đều nhìn đến nhàm ấy đó sau này liệu có mỏi mắt ngóng trong mong kiếm cũng sẽ chẳng được mặc.
Thanh xuân của tôi quý giá vì cái gì, không gì cả, vì tất cả đều quý giá!
#AnHy