Nửa đêm, xem lại ảnh này làm tớ lại bật cười. Trong lúc đợi bố về ăn cơm thì tớ nhờ đứa em chụp ảnh cho. Bố vừa về đến nhà, thấy thế cũng liền đưa máy ra chụp. Công bằng mà nói, bố tớ chụp thì nhìn có tâm thế thôi chứ bố chụp không đẹp đâu. Nhưng tớ thấy đẹp nhất là bức ảnh hậu trường này. Bố quỳ gối lên sân, dùng kĩ năng chụp ảnh nghiệp dư của mình để chụp ảnh đẹp nhất. Tớ thấy ấm áp quá
Có lẽ điều may mắn nhất đối với tớ cho đến lúc này là có những người thân tuyệt vời. Ví dụ như bố tớ...
Bố không hoàn hảo nhưng luôn thương tớ theo một cách hoàn hảo nhất.
Bố tớ ấy mà...
Là người nhìn ngoài thì khô khan, nhạt nhẽo nhưng bên trong cũng tình cảm và ấm áp lắm. Lúc tớ còn nhỏ có lần bố đi công tác ở Hà Nội, bố bắt xe mười mấy km để mua tặng tớ một chiếc cài.
Bố tớ ấy mà...
Là người luôn theo dõi quá trình lớn lên của tớ. Bố lâu lâu lại cảm thán:'' hình như cao hơn chút rồi nhỉ?'' rồi lại đem thước ra đo dẫu tớ chẳng cao thêm chút nào cả.
Bố tớ ấy mà...
Là người luôn chăm sóc tớ từ những điều nhỏ nhặt nhất.Bố không hay nói nhiều về chuyện ngày xưa, chẳng kể lể công lao nhiều. Nhưng qua lời mọi người kể, lúc tớ còn bé xíu, cực kì kén ăn. Bố và anh trai tớ nhiều lúc phải nhảy múa để tớ ăn. Tớ nhớ năm lớp 9 có một khoảng thời gian tớ ôn thi. Đêm nào, bố cũng pha một cốc sữa đem vào tận phòng cho tớ.
Bố tớ ấy mà...
Luôn quan tâm và hy sinh tất cả cho việc học của tớ. Nhà tớ kinh tế ở mức bình thường nhưng bố chẳng ngại ngần cho tớ đi học riêng với thầy cô vì tớ học yếu quá. 9-10h đêm bố vẫn phải đến chở tớ về.
Bố ơi! Bố bảo bố phần con mảnh đất phía sau nhà. Sẽ không bán cũng không cho anh trai con. Nếu nào chồng con bắt nạt thì về ở với bố mẹ. Nhưng con không muốn đến khi chồng bắt nạt mới trở về với bố mẹ. Con muốn ở cạnh bố mẹ mãi. Con sợ phải lớn lên, con sợ phải lấy chồng, con sợ phải xa bố mẹ!

#meimie
Cre: Gửi thanh xuân - Điều tuyệt nhất của chúng ta