
Chào cả nhà, mình là sinh viên năm 3 trường X
Năm sau ra trường rồi đấy nhưng vẫn bình chân như vại. Nhiều lúc không hiểu tại sao mình lại có thể thản nhiên được như vậy? Mình là một đứa thụ động, phải khi mọi thứ dồn đến tận cổ rồi mới lê mông đi làm và đương nhiên kết quả chỉ gọi là tạm được (được cái mình chịu được áp lực khá tốt).
Đương nhiên không ai muốn rơi vào tình trạng nc đến chân mới nhảy, vì có thể rất nhiều chuyện ngoài ý muốn xảy ra mà chúng ta không biết trước được. Nhưng mình cứ ù lì mãi thôi, cứ chơi trước, mà có khi chả chơi bời gì chỉ nằm ngủ cả ngày rồi làm mấy vc linh tinh xong đến lúc lại overnight để chạy deadline -_-
Mặc dù mình biết những vc đó là cần thiết, à không bắt buộc phải làm ms đúng. Nếu không làm thì chắc cơm không có mà ăn. Nhưng mà vẫn ù ù lì lì. Đến năm sau ra trường rồi mà tiếng anh không thèm đi học, đến mức sách mua về còn k thèm động 🙁((
Làm sao để chữa bệnh này đây mọi người ơiii