Sau đây là bài Review truyện Sư phụ ma quân, đồ đệ thượng thần, một bộ truyện sư đồ luyến huyền huyễn khá hay mà mình lượm được ở một nhóm review truyện phim. ^^
1. Thông tin truyện Sư phụ ma quân, đồ đệ thượng thần
Thể loại: cổ đại, huyền huyễn, sư đồ luyến, nữ tiểu bạch
Số chương: 82
Cặp nv chính: Đoạn Thần x A Sửu
(👉 Xem thêm list truyện sư đồ luyến đề cử năm 2019)

2. Truyện Sư phụ ma quân, đồ đệ thượng thần review
Nữ chính A Sửu là Nữ Đế, nữ nhi của Thiên Hậu Mộ Thanh và Thiên Đế Hà Hi. Vì Mộ Thanh không đủ pháp lực nên quả trứng chứa A Sửu không thể xuất hiện tại Thiên giới. Không ngờ, quả trứng lại xuất hiện ở Ma giới – nơi nam chính Đoạn Thần làm Ma quân.
Cơ duyên đến, Đoạn Thần quyết định ấp thử “quả trứng xấu xí” với hi vọng tìm được một thuộc hạ trung thành cho Ma giới.
Cuối cùng, sau nhiều chuyện, cặp chính cũng thành thân và sống hạnh phúc bên nhau.
Nội dung của truyện không nhiều lắm, nên mình chỉ spoil vài dòng như vậy thôi. Sau đây là phần nhận xét của mình về bộ truyện này.
Nhược điểm:
Như mình đã nói ở trên, nội dung chính của truyện chỉ có bấy nhiêu thôi, cùng một vài tình tiết nhỏ như sự xuất hiện chẳng biết để làm gì của Tô Ngọc, sự mờ nhạt của Hà Hi và Mộ Thanh… Tổng quan mà nói, truyện có phần nhạt nhẽo, vì mình yêu cầu khá cao đối với truyện cổ đại, đặc biệt là những truyện có thể thoả sức “tưởng tượng” như huyền huyễn. Đối với mình, điểm nhấn về phần nội dung có lẽ là Linh hộ pháp – một người trung thành với Ma quân nhưng cũng rất quan tâm A Sửu.
Về phần các nhân vật khác trong truyện, mình chẳng yêu thích một ai cả:
– Nam chính Đoạn Thần băng lãnh, lúc nào cũng nói những lời lạnh nhạt với A Sửu (không phải 100% nhưng là đa số, kể cả khi hai người đã kết hôn). Mình hiểu đó là tính cách mà tác giả xây dựng riêng cho Đoạn Thần, đúng kiểu ngoài lạnh trong nóng. Thế nhưng, kiểu này lại khá đi ngược với hình tượng soái ca hiện tại, cũng như mẫu hình tượng mà mình hảo. Vì thế, dù hắn đã cắt miếng thịt trong tim mình cho A Sửu khiến bản thân hôn mê một thời gian dài, nhưng Đoạn Thần vẫn không phải là kiểu nam chính mà mình thích.
– Nữ chính A Sửu đã được Đoạn Thần ấp từ một quả trứng xấu xí trở thành một thiếu nữ xinh xắn. Thế nhưng, tính ra, nàng chỉ mới “ra đời” được ba năm thôi. Vì thế, nàng không hiểu sự đời cũng là điều đương nhiên. Thế nhưng, tiểu bạch thỏ vốn không phải là gu của mình, chưa kể đến việc nàng còn là một tiểu bạch thỏ “háo sắc” khi suốt ngày bám dính Đoạn Thần. A Sửu không bị lừa, đôi khi biết né tránh nguy hiểm, nhưng vẻ không hiểu sự đời của nàng khiến mình phát mệt. Nếu bạn nào không ngại nữ chính tiểu bạch thì có thể nhảy hố. Mình cũng không thích việc A Sửu cứ suốt ngày “sư phụ, sư phụ, sư phụ” như vậy. Lúc ở Ma giới, cả ngày bám dính Đoạn Thần kể cả lúc bị hắn đuổi, đến khi bị tách khỏi hắn thì A Sửu luôn miệng “sư phụ”, còn để dành nhiều đồ ăn cho hắn. Mình hiểu được lý do nàng lại lấy hắn làm trời như vậy, nhưng lại không thể chấp nhận được. Tuy A Sửu không phá team, cũng đôi khi rất được việc nhưng việc quá ngây ngô, lại luỵ tình, rồi thêm việc đam mê với món ăn khiến mình không thích nhân vật này.
– Hoa Dục, thượng thần của Kỳ Lân tộc, đột nhiên xuất hiện khiến mình trông chờ một màn tranh đấu nảy lửa giữa hai kẻ thù. Ai ngờ, Đoạn Thần ra tay một phát, Hoa Dục liền thua sấp mặt. Điều này quả là mất hết khẩu vị…
– Như mình đã đề cập, nhân vật Tô Ngọc xuất hiện khiến mình chẳng hiểu để làm gì. Chẳng lẽ chỉ để hợp lý hoá sự xuất hiện của Mạnh lão thôi sao? Chẳng lẽ chỉ để A Cửu lỡ tay đánh chết thân xác mà A Sửu nhập vào thôi sao? Tác giả còn để cho nhân vật này có tình cảm với A Sửu. Nhưng không may, Tô Ngọc đến ngay cả “nam phụ phụ” cũng không làm được. Vì sao ư? Vì hắn chỉ là một người phàm thân mang bệnh tật, làm sao đủ sức sánh với Ma quân?
Nội dung chẳng bao nhiêu, nhân vật phụ được tác giả thêm vào nhưng lại không cho họ một cái kết nào cả. Tô Ngọc cuối cùng có sống thọ được hay không? Sau khi thân xác Đặng Mỹ Mỹ mà A Sửu nhập vào bị A Cửu lỡ tay đánh chết, liệu Đặng lão gia và Đặng phu nhân có dám vì nữ nhi đứng ra đối đầu với Tô gia hay không? Đám người đuổi theo thân xác Thanh Liễu và tên thư sinh bị Đoạn Thần quơ tay ngất xỉu, cuối cùng họ có còn nhớ điều gì không? Đoạn Thần đem A Sửu trong thân xác của Thanh Liễu về Ma giới, một người đột nhiên biến mất trên cõi đời như vậy, đám người đó có làm gì hay không… Những điều này có thể không được nhắc đến quá kỹ nhưng mình hi vọng chúng được đề cập đến.
Có lẽ vì tên truyện, nên mình quá hi vọng vào một cuộc mâu thuẫn nào đó giữa cặp chính vì thân phận khác biệt. Mình còn hi vọng một nữ cường đứng trước mặt nam chính rồi hai người cùng nhau vượt qua sinh tử rồi mới kết hợp lại. Mình thấy truyện chỉ có lác đác vài bình luận, nhưng đa số đều khen hay, nên liền hí hứng nhảy hố. Ai ngờ… Chắc vì lẽ đó nên nỗi thất vọng mới nhiều hơn…
Một điểm khiến mình thấy sai sai là khi Đoạn Thần phát hiện ra A Sửu không phải là người của Ma tộc liền động sát tâm với nàng. Thế nhưng, cuối cùng hắn cũng không nỡ ra tay vì thời gian nuôi nấng nàng. Mình cảm thấy như vậy có chút miễn cưỡng, không hợp với tính cách của Đoạn Thần. Hắn là Ma quân ra tay sát phạt, yêu thương con dân, không thể chỉ vì nuôi nấng A Sửu trong 5 tháng liền bỏ qua cho nàng. Như vậy hơi mâu thuẫn với hình tượng ban đầu của hắn.
Còn nữa, trích một chương trong truyện:
Mùa đông một phần ba con dân của Ma tộc đều ngủ đông, một phần ba còn lại thì đi tránh đông. Số còn hoạt động không nhiều lắm nên chuyện Đoạn Thần phải xử lý cũng bớt đi rất nhiều.
=> Một phần ba cư dân ngủ đông, còn lại phải là hai phần ba chứ nhỉ? Mình không đồng tình câu này cho lắm.
Điểm khiến mình không thích nhiều như vậy, nhưng mình vẫn khuyên các bạn thử nhảy hố. Bởi vì, trừ những bạn khó tính như mình, thì nhìn chung truyện này vẫn khá ổn. Nếu bỏ hết những thành kiến đối với nam nữ chính vì không hợp gu thì truyện này có thể đạt khoảng 4 điểm – một con số không quá cao nhưng vừa đủ mức để người đọc yên tâm nhảy hố.
Thế nhưng, vì review là ý kiến riêng của mình, nên thang điểm cũng phải dựa trên cảm nhận của mình đối với truyện. Do vậy, điểm đánh giá cuối cùng sẽ trừ luôn tính cách của nam nữ chính cùng tình tiết trong truyện.
Mình cho truyện này 3.5/5 điểm thôi.
P.s: Editor có gắn tag “hài” cho truyện, nhưng mình là thanh niên nghiêm túc nên chẳng thấy hài chút nào. Do vậy, mình đã không thêm tag “hài” vào phần miêu tả. Thế nhưng, các bạn cứ thử xem sao nhé, lỡ như thật sự cảm thấy hay thì sao?