Trong tình yêu, chẳng ai thích bị lừa dối, phản bội. Nhưng tuổi trẻ ai chẳng từng nhìn lầm người, có va vấp rồi mới có trưởng thành. Câu chuyện của tôi thực ra đã xảy ra từ mấy năm trước rồi, hôm nay rảnh rang kể các bạn nghe chơi.
Hồi đó tôi còn học đại học, mới năm nhất, cũng khá rảnh rỗi, người yêu của tôi khi đó đã đi làm. Bởi vì không muốn ảnh hưởng đến sự nghiệp của người yêu nên mỗi khi anh ta nói bận, tôi cũng không tra hỏi.
Hôm đó tầm 9 giờ tối, tôi đang lướt trên mấy group facebook đọc linh tinh thì… bất ngờ chưa… nhìn thấy ngay một nick có avta giống hệt nick của tôi. Khi ấy tôi để avata hình một con mèo ú cute. Và thậm chí tên facebook cũng giống hệt tên tôi, tên thật không có dấu. Lướt lướt mấy tus đầu đều đăng ảnh chó mèo, cảnh vật, tôi cũng không quan tâm lắm.
Nhưng đột nhiên, có một bức ảnh đập vào mắt làm tôi giật bắn mình: ảnh tôi và người yêu tôi. Cùng với bức ảnh là những dòng status đại ý như thế này:
“Nhớ ai đó vô cùng… Em sai rồi, sai thật rồi. Em cứ tưởng những phù phiếm giả dối đó là tình yêu mãnh liệt. Nhưng khi rời xa anh rồi em mới biết em yêu anh nhiều đến thế nào. Trong trái tim anh có còn em không?”
Tôi đứng hình mất 5 giây, không hiểu chuyện gì đang xảy ra?! Tôi và người yêu vẫn đang bình thường, sao có những dòng kiểu như đã chia tay và muốn quay lại thế này? Lại còn ảnh tôi và người yêu? Bức ảnh này chúng tôi chụp từ nửa năm trước, hồi mới yêu nhau, còn bài đăng mới lên hơn tháng trước.
Nhưng điều kỳ lạ nhất chính là tôi dám chắc mình chưa từng đăng bức ảnh đó. Con gái mà, luôn chụp nhiều kiểu để chọn kiểu đẹp nhất, kiểu này mặt tôi to nên tôi không đăng, tôi vẫn nhớ hôm đó chọn đăng một bức khác, cũng kha khá giống bức này.
Bức hình này tôi chưa từng đăng trên facebook, tại sao lại xuất hiện ở đây?
Tôi lướt nhanh xuống, xem trang cá nhân của facebook đó, trong đầu có vô số câu hỏi. Có phải ai đó ăn cắp ảnh của tôi về lập nick ảo để bán hàng, để mạo danh tôi lừa đảo vay tiền người thân, bạn bè của tôi? Lúc đó có rất nhiều kẻ mạo danh như thế.
Tôi cáu lắm, càng kéo càng muốn phát điên. Bởi bên dưới có rất nhiều status cop y nguyên từ facebook cá nhân tôi. Nhưng tệ hại hơn thế, có những status ăn cắp ảnh tôi và viết những dòng trạng thái tôi chưa bao giờ viết.
Ý nghĩ lúc đó của tôi là phải repost cho sập cái nick ảo đó. Cũng may tôi phát hiện sớm, nếu không sau này nó repost ngược có khi tôi mất nick. Nhưng chẳng hiểu sao lúc đó có linh cảm thế nào tôi lại thôi, chần chừ một lúc rồi quyết định phải tìm hiểu thêm đã.
Đúng lúc đó người yêu tôi nhắn tin nói hôm nay bận tăng ca, chắc phải 11 giờ mới xong, nói nếu tôi mệt hãy ngủ trước, đừng chờ. Tôi cũng đang bận với cái nick ảo đó nên chỉ nhắn “vâng” một cái rồi quẳng điện thoại qua một bên, chăm chú tìm kiếm thông tin trên cái nick mạo danh chính mình đó.
Kéo một hồi thì hết bài đăng ở chế độ công khai, không xem được tiếp, tôi mò vào phần bạn bè của nick đó thì thấy bị khóa chế độ hiển thị bạn bè công khai. Nhưng không nản lòng, tôi quay ngược ra các status, mỗi status của nick ảo này cũng được 5, 60 mươi like, nhưng rất hiếm comment.
Sự quái lạ càng lúc càng tăng, bởi vì lượng like bài đăng này cũng xấp xỉ nick thật của tôi. Lúc này tâm trạng tôi rất rối, không hiểu kẻ kia có ý đồ gì?
Tôi dùng nick chính của mình nhắn tin cho những người bạn thân thiết và gia đình hỏi xem gần đây có bị ai hỏi mượn tiền hoặc đại loại như vậy không, nhưng tất cả đều nói không có. Người yêu thì tôi không cần hỏi, bởi chúng tôi liên lạc hằng ngày, nếu có chuyện đó anh ấy đã nói với tôi rồi.
Sau đó tôi tiếp tục xem các nick like status trên nick mạo danh kia. Có rất nhiều nick khác nhau, nhưng hầu hết các nick đều còn khá trẻ, cỡ học sinh cấp 2, cấp 3. Đêm hôm ấy đến tận 3 giờ sáng tôi mới đi ngủ vì tìm kiếm mọi thông tin có thể trên nick kia. Nhưng quả thực tôi không tra ra được bất cứ điều gì rõ ràng.
Mặc dù tắt máy tính đi ngủ nhưng tôi vẫn không yên tâm, cảm thấy chuyện này cực kỳ bất bình thường. Tôi dự định sẽ nhờ xem có ai giỏi công nghệ không hack nick đó, để xem rốt cuộc kẻ kia muốn làm gì?
Ngày hôm sau, buổi chiều không có tiết học nên tôi có thời gian ở nhà lên mạng. Vẫn băn khoăn với nick giả mạo đó, tôi tìm kiếm trong danh sách bạn bè của mình, nhưng tìm mãi cũng không nghĩ ra ai biết hack nick. Đang buồn bực thì người yêu tôi nhắn tin, nói đã mua quà tặng tôi, chắc trong ngày hôm nay hoặc mai nhận được.
Lúc đó buồn bực lắm, tôi nhấc điện thoại gọi cho người yêu, bình thường tôi rất ít khi gọi trong giờ hành chính, vì sợ ảnh hưởng công việc của anh. Anh tắt máy, một lát sau mới gọi lại cho tôi. Nghe giọng tôi không vui, anh biết ngay có việc gì đó. Tôi kể chuyện có kẻ mạo danh mình. Anh bảo vậy gửi địa chỉ qua, để anh xem thử xem.
Tôi gửi luôn link facebook đó cho người yêu. Sau đó tôi đi tắm, vì lúc đó là đầu mùa hè, tôi ở trọ nên khá nóng nực. Tắm gội đầu mất chừng 20 phút, lúc tôi quay lại thì đã không tìm thấy nick giả mạo đó đâu nữa. Tôi hỏi người yêu, anh nói đã repost nick đó rồi, sợ ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi. Tôi thấy như vậy cũng được, đỡ phải suy nghĩ nhiều.
Mấy ngày sau đó mọi chuyện diễn ra khá bình thường, tôi cũng gần như quên hẳn chuyện cái nick giả mạo đó. Đến một buổi chiều cuối tuần, tôi đang ngủ đột nhiên điện thoại réo inh ỏi. Là chị họ của tôi gọi điện.
- A lô, H à? Đang làm gì đấy?
- Em đang ngủ.
- Dậy ngay, nhanh lên, chị sắp đến nơi rồi.
- Ơ… - Tôi mơ màng không nhớ mình có hẹn gì với chị ấy.
- Đi với chị ra chỗ này một tí. Đúng 5 phút nữa chị đến cổng nhà mày.
Điện thoại tắt phụt. Tôi vẫn buồn ngủ, định ngủ tiếp, nhưng nghe giọng gấp gáp của chị họ nên cũng cố bò dậy, thay bộ quần áo, buộc túm tóc lên, vẫn đi đôi dép lê trong nhà ra cổng. Vừa ra đến nơi thì thấy xe máy của chị đỗ xịch trước cổng khu trọ của tôi.
- Này, đội vào.
Tôi lớ ngớ đội mũ, trèo lên xe.
- Đi đâu đấy chị?
- Đánh ghen. Đ*, nó chết với tao.
Tôi ngớ ra, nhưng đã ngồi trên xe rồi, trèo xuống làm sao được? Chuyện đánh ghen của chị họ tôi thì đúng là bi hài kịch, vô cùng loằng ngoằng ngoắt ngoéo nên thôi tôi không kể ở đây.
Quay lại chuyện tôi và người yêu tôi. Sau khi chứng kiến màn đánh ghen vô đối, cực kỳ bá đạo của chị họ thì tôi cũng ngờ ngợ suy nghĩ lại. Phải vào những thời khắc như thế này mới biết linh cảm của phụ nữ khủng khiếp như thế nào.
Tôi tìm thử lại nick mạo danh kia, nhưng nick đó đã không còn. Nghĩ thế nào, tôi lập một nick clone khác, tìm thử, cũng không được. Tôi lại dùng nick ảo mới lập đó đi kết bạn với các nick trong danh sách bạn bè của nick giả danh kia. Nhưng tôi cũng chỉ còn lưu vài cái tên hay tương tác với nick mạo danh mà thôi.
Trong các nick hay like bài viết của nick mạo danh, có một nick có vẻ không phải của học sinh cấp 2, cấp 3. Nick này chuyên share các bài về khoa học, công nghệ. Tôi lần lục một hồi. Ồ, lạ chưa… ảnh tôi và người yêu. Chính là tấm ảnh nick mạo danh kia đăng gần hai tháng trước…
Sophia Mặc