Tôi đang có vài vấn đề tương đối mệt mỏi trong cuộc sống.
Chuyện tình cảm không mấy suôn sẻ như bản thân lầm tưởng. Những cuộc hẹn hò dần vơi đi, những lần chạm mặt nhau ngày càng ít lại, người đó chán và rời đi nhanh như cách họ bước ngang qua cuộc đời tôi vậy.
Tôi chết trân trong đống bòng bong hỗn độn không biết mình sai điều gì.
Yêu ư, tôi có đủ chứ.
Bao dung ấy hả, chắc tôi thừa rồi.
Đến với người ta không vì cái mã ngoài, cũng chả vì cái gì cả, yêu chỉ yêu thôi, mà tại ao vẫn là không đủ ?
Tôi thương họ không nhiều đến mức điên cuồng rồ dại như những câu chuyện ngôn tình rặt đầy trong tiểu thuyết, cũng chẳng phải quá ít để không gọi là tình yêu.
Tôi thương họ theo cách riêng bản thân mình, để có thể bao dung, chấp nhận toàn bộ tính xấu mong cùng nhau cố gắng hằng ngày cho mối quan hệ của mình.
Yêu họ ít hơn cách tôi nói, và nhiều hơn những gì tôi thể hiện bên ngoài rất nhiều.
Nhưng sau cùng, họ vẫn lựa chọn con đường ra đi.
Đôi khi,chúng ta tốt với ai đó quá cũng là một gánh nặng, không chỉ đối với bản thân mình mà còn với người khác, cho đi thì nhiều và nhận về chả đáng bao nhiêu, cái công giã tràng đó đánh vào lồng ngưc ta một cú đâm, và dường như rỉ máu.
Bão lòng trong tôi nổi lên từng đợt gợn sóng, cái nỗi đau được che giấu tỉ mỉ sau bờ môi cười, đôi mắt hiền mà bản thân cố hữu thể hiện bên ngoài.
Hôm nay mưa bão , và tôi thì thất tình, tôi ơi !!!
…………
Không đau đớn thái quá như bản thân mường tưởng tượng.
Cũng không nháo, không khóc, không điên cuồng như những ai từng yêu thương, cho đi và nhận lại bao vụn vỡ.
Tôi giấu kín cái nỗi đau sau mối tình đổ vỡ để đi qua tháng năm này và mãi về sau để mong bản thân sống tốt lên từng ngày.
Suy cho cùng, thất tình đau thì đau thật , buồn cũng buồn lắm đấy, nhưng chả đáng để bận lòng nghĩ suy. Nhất là, với những người thay lòng trước.
………..
Ánh mắt dành cho tôi dần dần thay đổi. Cái ấm áp ngây dại của buổi xế tà thay dần cho đôi mắt quạnh quẽ màu lạnh của cái thành phố mù sương.
Những tin nhắn yêu thương khi xưa vốn đã ít nay nhạt dần theo cái cũ kĩ bụi bặm của thời gian.
Âu, cũng do cái lòng người đổi thay nữa.
Khi con người ta lạnh nhạt , thì bản thân họ vốn đã thay đổi rồi, lừa người dối mình để làm gì đây.
Và sự xuất hiện của người con gái ấy như một mồi lửa cho cái đoạn tình cảm hoang tàn của hai người chúng tôi, cháy âm ỉ trong cái tro bụi của nỗi cô đơn và bùng lên thiêu đốt tất cả mọi thứ.
Như tro tàn và chả để lại gì dù chỉ một một mẩu xương.
…………
Yêu là yêu, không yêu là không yêu, cần gì phải đánh đố bản thân trong cái sự lựa chọn giữa hai người con gái.
Ti tỉ cái lí do chỉ để chứng minh bản thân là một gã tồi, miệng rặt những lời sáo rỗng thôi hỡi anh !
Bất kì người con gái nào đi ngang qua cuộc đời anh đều không có lỗi.
Họ xinh đẹp, mĩ miều như những tấm áo lụa bay thì việc thu hút hoa thơm bướm mật đâu là điều gì mà khó hiểu.
Hẳn anh cũng chỉ là một chú ruồi con trong hằng hà bầy ong bướm xung quanh ấy. sự thật thì mất lòng nhưng chả sai đâu bao giờ, anh ơi!
…………….
Sau một tình buồn tan vỡ, chúng ta nghiệm thêm nhiều bài học ở tuổi đôi mươi.
Cứ yêu, cứ sai, rồi lại sửa, chỉ có điều đừng mãi chọn tình yêu.
Tôi đã qua cái tuổi trẻ yêu điên cuồng một ai đó rồi khóc rấm rức như mưa nữa rồi.
Hôm nay đau, và tôi thì cố gắng để không hoài phí những tháng năm mải mê theo cái dòng chảy của sự lựa chọn tình yêu.
Thất tình không đáng sợ, bạn ở quá lâu trong cái nỗi đau thất tình ấy mới là điều đáng sợ hơn cả.
Bản thân không vì một gã trai tồi mà làm tổn thương bản thân ta, tự nhủ ta xứng đáng có cuộc sống tốt đẹp hơn bây giờ rất nhiều .
Cũng đừng cho rằng ta đã đánh mất đi tình yêu mà không cho ai thêm cơ hội gõ cửa.
Thứ ta mất, e chẳng phải chỉ là một ga tồi bội bạc với tâm hồn rách nát, và một bài học nhẹ nhàng sâu cay .
Ngoài kia, người tốt còn nhiều, và cố gắng phấn đấu để có một cái IP Xmas sẽ tốt hơn là việc bạn ngồi đó và tiếc thương cho cái IP5 tầm thường, cũ kĩ.
Ta không mất đi tình yêu, cái hạnh phúc bịnh dị êm ả vẫn nằm sâu trong lồng ngực trái chờ đợi một ai đó xứng đáng hơn mở cửa, đừng buồn và đau đớn lâu quá, tôi ơi !!!
Chúng ta là những cô gái xinh đẹp và kiêu hãnh hơn bất kì một bông hoa hồng nào . Mỗi người con gái đều xứng đáng nhận được yêu thương, đó là món quà tuyệt vời ông trời ban tặng thì tại sao lại làm đau bản thân vì một người không đáng ???
Sống tốt và mạnh mẽ lên nào, em ơi…
Lee Key